Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 143: Kế Hoạch 2

Các thanh niên trí thức khác tập trung chờ đợi cái tên được chọn, Tôn Văn Sơn thì thầm: "Đồng chí Thâm Như Ý."



Lưu Tuệ Phương lại thất vọng, chỉ sau một hồi suy nghĩ, Thẩm Như Ý liền nói với Tôn Văn Sơn: "Đồng chí, tôi muốn nhường suất này cho thanh niên trí thức Lưu, Lưu Tuệ Phương.”



Tôn Văn Sơn kinh ngạc nhìn cô ay sau đó gật đầu: "Được."



Lưu Tuệ Phương bất ngờ với lựa chọn của cô ấy, lúc này Lưu Tuệ Phương không hề vui mừng như lẽ ra, thay vào đó là chất vấn Thâm Như Ý: "Như Ý, cậu đang làm gì thế? Tại sao cậu lại làm vậy? Cậu có biết cơ hội lần này quan trọng nhường nào với cậu không? Hay do cậu thấy mình vô cùng muốn trở về thành phố nên mới nhường cho mình? Như Ý, đây là quyền hạn của cậu, đừng thay đổi vì mình."



Thảm Như Ý kéo Lưu Tuệ Phương sang một bên rồi nói: "Tuệ Phương, cậu đừng cảm thấy nặng lòng, thật ra mình không muốn đi vì có lý do khác." Cô ấy thì thầm bên tai Lưu Tuệ Phương: "Nói thật với cậu, mình và Kiến Tân đang hẹn hò, anh ấy không thể về lại thành phố, mình muốn ở lại đây cùng anh ấy."



Dù vậy, Lưu Tuệ Phương vẫn rất biết ơn Thắm Như Ý.



Lưu Tuệ Phương bật khóc, ôm lầy người chị em tốt đã gắn bó với mình mấy năm: "Như Ý, chăm sóc bản thân thật tốt nhé, mình sẽ nhớ tới cậu."



"Tuệ Phương, mình cũng sẽ nhớ cậu, về nhà nhớ viết thư cho mình đầy nhé."



"Mình biết rồi."



Sau khi Tôn Văn Sơn rời đi, bà lão Trương và Trương Bảo Quốc vẫn đang tranh chấp chuyện tiền bạc với Tống Anh Lan.



Bà lão Trương muốn cô ta làm vợ của Trương Bảo Quốc, Tống Anh Lan nói: "Dẫu sao tôi cũng chẳng đi được nữa, hai người người hãy cho tôi ba tháng, tôi nhất định sẽ trả tiền lại cho mọi người." "Nếu trong vòng ba tháng vẫn không đủ thì cô phải ngay lập tức lầy Bảo Quốc nhà chúng tôi."



Tống Anh Lan khẽ cắn môi: "Được."



Cô ta vẫn không biết làm thế nào de trả được số tiền đó, cô ta thường mua kem dầu ngao*, mua quân áo và đồ ăn vặt, tiêu xài gần hết số tiền. Chỉ một mình cô ta thì hoàn toàn không thể nào trả hết nợ trong vòng ba tháng.



*Kem dầu ngao: Một sản phẩm chăm sóc da giá rẻ ở Trung Quốc hồi xưa, thành phần chủ yếu là vaseline. Nó được đặt tên như vậy vì thường được bán bên trong vỏ ngao. Ngày nay rất hiếm thấy.



Cô ta suy tư một lúc, chỉ đành phá hủy bức tường phía tây và tu sửa bức tường đằng đông, sau đó tìm một ngôi nhà khác và lấy tiền lấp vào lỗ hồng.



Nếu Lạc Tĩnh Nghiên mà biết được suy nghĩ của cô ta, nhất định cô sẽ nghĩ tới thẻ tín dụng của ngân hàng hiện đại.



Đúng lúc Tống Anh Lan đang nghĩ ngợi luyên thuyên thì có một cặp mẹ con bước vào khu nhà ở của thanh niên trí thức - bà Lưu sống trong thôn và con của bà, Lưu Mạch Sinh.



Lưu Mạch Sinh còn xấu hơn cả Trương Bảo Quốc, nhưng tính cách của bọn họ đều chất phác trung thực và không giỏi ăn nói.



Bà Lưu trông thấy Tống Anh Lan: "Tôi và thằng con tôi nghe nói cô sắp quay về thành phố nên chúng tôi vội vàng chạy tới đây. Thanh niên trí thức Tống, cô qua lại với con trai tôi cũng được hai tháng rồi, cô không được phép đi, cô phải làm vợ của con tôi."



Tống Anh Lan nghiến răng nghiền lợi, sau đều tụ lại một chỗ thế này.



Lúc này đây, những thanh niên trí thức khác mới biết được, hoá ra Tống Anh Lan không chỉ cặp kè với tên coi tiền như rác - Trương Bảo Quốc, mà còn có một người khác nữa.



Bà lão Trương thấy bà Lưu: "Con bà cũng tặng đồ cho cô ta hả?"



Bà Lưu gật đầu: "Con tôi bảo đang hẹn hò với cô ta, tặng đồ ăn thức uống, còn cho cả tiền."
Bạn cần đăng nhập để bình luận