Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 1020: Đột Ngột Suy Sup 3

Lúc này, người bại trận nhất là Sư đoàn trưởng Lý, sửng sốt, không lâu sau, có hai người lính mang súng từ bên ngoài đi vào áp giải ông ta đi, còn có cựu trưởng thôn Nhậm Gia, bí thư xã và trưởng công an đều được đưa đi. Tất nhiên, dù Trương Kim Phượng có thai thì cô ta cũng không thể thoát khỏi sự trừng phạt của pháp luật vì tham gia vu khống quân nhân.



Khi binh lính đến đưa cô đi, cô ta đã mở miệng khóc lớn.



"Hu Hu... tôi không phạm luật, các anh là quân nhân, nên đối xử tốt với những người nghèo khổ như tôi, các anh không thể bắt tôi, tôi không thể làm tiểu đội trưởng nữa, tôi muốn về nhà, tôi muốn về nhà, các người tránh ra. Tôi đã trả tiền vé để về nhà”.



Các nhà lãnh đạo thậm chí còn không nói nên lời.



Tư lệnh quân đoàn Lư kiên nhẫn giải thích với cô: "Đồng chí Trương Kim Phượng, đồng chí đã vi phạm pháp luật khi cố tình vu khống những chiến sĩ cách mạng đang bảo vệ đất nước của chúng ta. Đồng chí phải chấp nhận sự trừng phạt của pháp luật, tôi sợ rằng đồng chí sẽ không thể về nhà được trong thời gian ngắn. Việc gài bẫy binh lính không chỉ là tội ác mà ngay cả khi cô gài bẫy người bình thường thì vẫn phải chịu một số trách nhiệm pháp luật nhất định. Mọi người đều bình đẳng trước pháp luật, cô có khổ sở và đau khổ cũng chẳng ích gì hết."



"Woooo, không, các người không phải là quân đội nhân dân sao? Các người không phục vụ nhân dân sao? Các người không thể đối xử với nhân dân như vậy được?"



Tư lệnh quân đoàn Lư xua tay: "Đưa đi, tìm người nói chuyện luật pháp với cô ta.”



"Không, ông không thể không quan tâm đến tôi, ông đến đây để phục vụ tôi, không thể đối xử với tôi như vậy.”



Nữ quân nhân hộ tống khuyên cô ta: "Đồng chí, đồng chí là con người, quân nhân cũng là con người, nếu làm tổn thương họ thì phải trả giá. Đi thôi."



"Uuuuuuuuuah, không được bắt tôi, tôi còn đang mang thai, a a...”



ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ



Chuyện này cuối cùng cũng đã kết thúc, sau đó chúng ta chờ đợi xét xử những người đó tại tòa án quân sự.



Sau đó, các lãnh đạo rời đi, bước ra khỏi cổng bệnh viện, Chính ủy viên nói vào tai Tư lệnh quân đoàn Lư: "Anh có nghĩ người tiết lộ bí mật lần này cũng là Lão Lý không? Tên đó bị ám ảnh bởi lợi ích cá nhân."



Tư lệnh quân đoàn Lư không dám kết luận: "Bọn họ rất xảo quyệt, hai tên đặc vụ của địch vẫn đang bị thẩm vấn, không biết chúng ta có thu được tin tức hữu ích nào không, để xem xem, dù sao ông ta hiện tại đã bị khống chế, khó có thể gây ra thêm tổn hại gì. Một khi phát hiện ra ông ta đã làm điều đó thì chỉ cần thêm tội danh.”



Tư lệnh quân đoàn Lư đã giữ lời và chấp thuận đơn đăng ký kết hôn của Tiết Ngạn Thần và Lạc Tĩnh Nghiên với chính ủy vào chiều hôm đó và cấp giấy đăng ký kết hôn cho họ.



Sau khi Tiết Ngạn Thần và Lạc Tĩnh Nghiên nhận được giấy đăng ký kết hôn, Tiết Ngạn Thần nóng lòng muốn rời khỏi bệnh viện, lấy giấy tờ tùy thân đi đăng ký kết hôn với vợ ngay lập tức.



Cục dân chính ở trong thành phố. Họ muốn bà nội Tiết cùng đi xe buýt.



Khi đến nơi, bà nội Tiết đã đợi ở một bên, hai người đi đến cửa số để xin giấy chứng nhận.



Khi chị gái nhận giấy đăng ký thì nhìn thấy cặp đôi trai tài gái sắc trước mặt, cô ấy lập tức mở to mắt và mỉm cười nói: "Hôm nay tôi đã nhìn thấy một cặp đôi thần thánh. Hai người quả là một cặp hoàn hảo, một cặp đôi được ông trời se duyên."



Lạc Tĩnh Nghiên lễ phép cảm ơn cô: "Cảm ơn chị gái đã khen."
Bạn cần đăng nhập để bình luận