Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 342: Tôi Tên Lý Kiến Quốc 2

Bộ phim sắp kết thúc, toàn bộ quá trình đều là Tiết Ngạn Thần phục vụ cô, Lạc Tĩnh Nghiên không biết anh đã xem được bao nhiêu.



Vì ăn khá nhiều đồ khô, Lạc Tĩnh Nghiên có chút khát, nhưng nơi này lại không có nước.



Soda bán bên ngoài không thể đun nóng, nên rất lạnh, mùa đông uống vào chắc chắn sẽ bị tiêu chảy, vẫn là nên đợi thêm một lát nữa.



Không biết anh có nghe được suy nghĩ của cô không, chỉ thấy anh cho tay vào trong áo khoác bông, giống như một trò ảo thuật, từ bên trong lấy ra một chai soda.



"Nó rất ám, hẳn là có thể uống được.”



Lạc Tĩnh Nghiên không khỏi mở to hai mắt, còn có loại phương pháp đun nóng soda này, anh vậy mà dùng nhiệt độ cơ thể của mình để hâm nóng soda lạnh.



Tiết Ngạn Thần dùng răng cắn nắp chai soda, đưa soda lên môi Lạc Tĩnh Nghiên: "Ăn nhiều hạt dưa đậu phộng như vậy, em chắc chắn sẽ khát nước, uống nhanh đi."



Trong lòng Lạc Tĩnh Nghiên cảm động, thật muốn hôn anh một cái, nhưng xung quanh lại có quá nhiều người.



Cô cầm chai soda lên, phát hiện chai này rất am, có thể làm am tay cô, không biết nó đã hấp thụ bao nhiêu hơi am từ trên người anh.



Cô ôm chặt chiếc bình trong tay, hỏi anh: "Anh thế nào? Đừng để bị cảm lạnh."



"Trên người anh có rất nhiều hỏa lực, sẽ không có chuyện gì, nhanh chóng uống đi."



Anh dùng tay đỡ đáy chai rồi đầy lên, lúc này cô mới nâng chai soda lên, đưa lên miệng, nhấp vài ngụm rồi đưa cho Tiết Ngạn Thần: "Anh cũng uống chút đi."



Tầm mắt của người đàn ông rơi thẳng vào miệng chai, Lạc Tĩnh Nghiên lập tức hiểu ý của anh, anh dùng chiếc chai mà cô uống nước, chẳng khác nào là họ hôn nhau gián tiếp, rất có thể còn sót lại nước bọt của cô trong chai soda, nếu anh uống soda bên trong, không phải sẽ uống luôn nước bọt của cô sao?



"Nếu anh không thích thì quên đi.”



"Anh uống." Anh cam lấy chai và nói: “Anh là đang xin phép em.” Sau đó nhỏ giọng nói: "Gian tiếp hôn em cũng phải xin phép em đồng ý mới được."



Lạc Tinh Nghiên đã quen với việc này, cô cũng không hề đỏ mặt, vươn tay chỉ vào miệng chai, cười xấu xa nói: "Anh hôn đi."



Người đàn ông có chút oán hận nhìn cô, nhìn chằm chằm vào đôi môi đỏ mọng của cô rồi uống soda trong chai, hầu yết thô to theo động tác uống soda mà chuyển dong goi cam,khien Lac Tinh Nghiên không đành lòng rời mắt.



Sau khi rời khỏi phòng chiếu, rất nhiều người phải đi vệ sinh, Lạc Tĩnh Nghiên và Tiết Ngạn Thần đều đang xếp hàng, Lạc Tĩnh Nghiên di vào trước, khi bước ra, Tiết Ngạn Thần vẫn đang xếp hàng.



Lạc Tĩnh Nghiên nói: "Nơi này người quá nhiều, em ở bên ngoài chờ anh."



"Được."



Lạc Tĩnh Nghiên di ra ngoài rạp chiếu phim đợi Tiết Ngạn Thần, đột nhiên mùi khói thuốc lá bay tới, cô quay lại... liền nhìn thấy Lý Kiến Quốc.



Vẻ mặt Lý Kiến Quốc không có ý tốt, bước đến gần cô, mỉm cười vô lại, nói: "Đồng chí, xin chào."



Lạc Tĩnh Nghiên không để ý tới anh ta, quay mặt sang một bên.



"Tôi không muốn nói chuyện với anh, phiền anh hãy tránh xa tôi ra."



Lý Kiến Quốc không hề tức giận, sở dĩ người phụ nữ này lạnh lùng xa cách với anh ta như vậy, còn không phải là vì cô không biết thân phận của anh ta, nếu anh ta nói cho gia thế của mình ra, không chừng cô còn vội vàng chạy tới, cầu xin làm quen với anh ta.



"Xin chào đồng chí, tôi tên Lý Kiến Quốc."



Lạc Tĩnh Nghiên hừ thầm: Tưởng ai không biết? Cô thản nhiên liếc anh ta một cái: "Anh tên gì có liên quan đến tôi sao?”



"Đồng chí, thì ra cô chưa từng nghe qua danh hiệu của tôi, khó trách cô có thái độ không tốt với tôi. Tôi nói cô biết, trong thị trấn này không có người nào không biết Lý Kiến Quốc tôi đâu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận