Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 963: Tái Tạo Lại 1

Vốn dĩ trái tim của Lý Tuyết đã yếu ớt do phải chịu đả kích, bây giờ cô ta lại phải chịu thêm một đòn chí mạng.



Hóa ra Tiết Ngạn Thần đã có người yêu tốt như vậy, anh đã có tình yêu đẹp như vậy, họ còn nói chuyện yêu đương ở trước mặt cô ta.



Trước mặt một đôi thần tiên quyến lữ như thế này cô ta thật giống một tên hề ngu dối.



Lúc này lòng tự trọng và sự tư tin của cô ta, ngay cả thể diện mà cô ta quan tâm nhất cũng đã mắt hết không còn lại chút gì.



Cô ta là bông hoa đẹp nhất quân khu, là nữ thần kiêu ngạo mà các binh lính trong quân khu sùng bái nhất nhưng bây giờ lại rơi vào kết cục thảm hại đến như vậy.



Cô ta cảm thấy đầu óc mình kêu ong ong, sau đó hơi choáng váng.



Lạc Tĩnh Nghiên gọi đồ ăn, cô cũng không quan tâm xung quanh có người khác hay không. Tại chỗ đó cô nắm lấy bàn tay to của Tiết Ngạn Thần rồi rời đi.



Ánh mắt của Lý Tuyết không thể không dõi theo đôi bàn tay đang nắm chặt của họ.



Chuyện đã đến nước này thì những gì chính tai cô ta nghe được, chính mắt cô ta thấy được đều đã chứng minh Tiết Ngạn Thần đã có người yêu. Họ còn là một đôi vô cùng ân ái và xứng đôi.



Vậy mấy ngày qua mình đã nỗ lực theo đuổi anh ấy như vậy, khi nằm xuống giường cũng mơ mộng về anh ấy, lại còn tưởng tượng đến việc trêu chọc anh ấy. Tất cả những chuyện này đều là một trò cười cười chết tiệt!



Mà bản thân cô ta mới là trò cười lớn nhất.



Từ Hân nhìn thấy có vẻ như cô ta không ổn nên vội vã đi qua đó, khi Từ Hân nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô ta đã chuyển sang màu gan lợn thì mới lo lắng hỏi: "Tuyết Nhi, cậu sao thế?"



Lý Tuyết không còn lòng dạ nào để ăn uống nữa, cô ta cố gắng giữ bình tĩnh. "Hân Hân, đột nhiên mình không có khẩu vị nên không muốn ăn nữa, mình muốn đi về."



Từ Hân còn chưa kịp nói gì thì cô ta đã quay đầu bước nhanh ra ngoài, Từ Hân đuổi theo sau cô ta.



"Tuyết Nhi."



Đã ra bên ngoài rồi, cuối cùng Lý Tuyết không thể tiếp tục kiên trì được nữa, cơ thể của cô ta nghiêng ngã rồi tựa vào người Từ Hân.



"Tuyết Nhi."



"Hân Hân... mình... hôm nay mình tự mình đa tình rồi... mình mắt hết thể diện rồi."



Cô ta bắt lấy tay của Từ Hân: "Hân Hân, mình vừa mới biết được hóa ra... hóa ra anh ấy có người yêu rồi. Cô gái vừa đứng bên cạnh mình là người yêu của anh ấy. Hân Hân, cậu có hiểu được cảm giác và tâm trạng của mình không?”



Từ Hân gật đầu an ủi cô ta: "Tuyết Nhi, cậu đừng buôn, nếu như anh ấy đã có người yêu rồi thì cậu từ bỏ anh ấy đi. Cậu rất xuất sắc, chắc chan cậu sẽ tìm được người tốt hơn anh ấy. Dù sao thì hai người cũng chưa từng ở bên nhau nên rất dễ để buông bỏ mà."



Lý Tuyết lắc đầu: "Hân Hân, vấn đề không phải là buông bỏ được hay không. Irước đây mình cho rằng anh ấy không có người yêu, mình còn tràn đầy tự tin cho rằng có thể theo đuổi được anh ấy. Bây giờ trong quân khu có rất nhiều người biết chuyện mình thích và theo đuổi anh ấy, nếu để người khác biết anh ấy có người yêu mà mình vẫn theo đuổi anh ấy vậy thì mình chẳng còn chút mặt mũi nào cả, mình sẽ bị người khác chọc vào cột sống, bị người khác cười nhạo chết mắt."



Từ Hân suy nghĩ rồi nói: "Người yêu của anh ấy đến đây để thăm thân thôi, vài ngày nữa cô ấy sẽ đi. Tuyết Nhi, cậu yên tâm đi, mình sẽ không nói với ai chuyện anh ấy có người yêu đâu. Đợi một thời gian nữa thì cậu cứ nói phát hiện anh ấy có khuyết điểm nên không thích anh ấy nữa, người khác cũng sẽ không biết có chuyện gì đâu.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận