Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 1036: Nhóc Nam Tử Hán 1

Thật ra mọi người cũng đã nghĩ tới, Lư Quân Trường vung tay: "Sao có thể gọi người nhà tôi đi? Ngày mai người ta sẽ kết hôn, kết hôn chính là chuyện lớn cả đời, cậu không biết vợ chồng son người ta đến với nhau chừng này không hề dễ dàng, ngay lúc quan trọng lại bảo người ta đi đánh giặc, như này không nên.”



"Vậy thì cử ai di? Chuyện này rất quan trọng!"



Trong lúc nhất thời Lư Quân Trường không có biện pháp, lúc tan họp có cuộc gọi tới nói là đã đánh đuổi một phần kẻ địch nhưng vẫn cần sự giúp đỡ, vài người cùng lúc thở phào nhẹ nhõm, quyết định cử Doanh Trường dẫn người đến hỗ trợ.



Sáng hôm sau, Lạc Tĩnh Nghiên rời giường sớm, tất nhiên người nhà họ Tiết cũng không dậy muộn hơn cô.



Tiết Ninh Ngọc đi ra cửa hàng bên ngoài mua bữa sáng, bọn họ mới vừa ăn xong. Khưu Ái Trân đã tới phòng tiếp khách gọi Lạc Tĩnh Nghiên cùng mình quay về quân khu.



Lạc Tĩnh Nghiên lấy túi của mình, đúng lúc người nhà họ Tiết cũng đi quân khu, bọn họ cùng nhau xuất phát.



Sau khi vào trong quân khu, Lạc Tĩnh Nghiên và Khưu Ái Trân đi vào trong sân nhà họ Lư. Trong sân nhà họ Lư có một phòng rất cao cấp, không cùng chung phòng tân hôn của Lạc Tĩnh Nghiên và Tiết Ngạn Thần nhưng hai nơi này cách nhau không xa.



Hôm nay đúng lúc là ngày nghị, trong quân khu binh sĩ đến quan chỉ huy cấp cao cũng không đi làm và huấn luyện.



Nhưng bởi vì tuyền tuyến có vân đề, Lư Quân Trường còn bỏ đi thời gian nghỉ ngơi, sáng sớm đã đi đến tổng văn phòng công tác của quân khu, nhưng ông sẽ tranh thủ thời gian để về chủ trì hôn lễ ngày hôm nay.



Lư Quân Trường có ba đứa con, lão Nhị giữ chức vụ quản lý trong quân khu, lão Tam là đại đội trưởng, bọn họ xung phong di đầu đến tiền tuyến đánh giặc, lão Đại sau khi kết thúc đại học công nông binh ở trên tỉnh thì tiến hành gia nhập công tác chính phủ, người yêu cũng ở bên kia, bọn họ không có quay về, trong nhà chỉ còn lại Khưu Ái Trân và Lạc Tĩnh Nghiên.



Nhưng hôm nay là ngày vui, phải vô cùng náo nhiệt, không bao lâu sau, Cảnh Diễm Hồng sẽ dẫn người trong nhà tới đây.



Những chị dâu này đều là người nhà của sĩ quan có quan hệ không tệ với Tiết Ngạn Thần, những người đàn ông của họ đã đi theo Tiết Ngạn Thần.



"Tinh Nghiên, chúng tôi vội tới đây để làm người nhà mẹ đẻ con." Cảnh Diễm Hồng nói.



Lạc Tĩnh Nghiên nhìn thấy chị dâu nhiệt tình như vậy, trong lòng rất vui vẻ.



"Cảm ơn các chị dâu."



"Khách sáo gì chứ, sau này chúng ta đều là người một nhà."



Có ba người chị dâu còn dẫn theo con của mình, Khưu Ái Trân chuẩn bị lấy kẹo dưa và đậu phộng ra cho mấy đứa nhỏ ăn, Lạc Tĩnh Nghiên lại trước cô ấy một bước, lấy kẹo hoa quả và hạt dưa từ trong túi mình ra đem cho các chị dâu và mấy đứa nhỏ.



Mấy đứa nhỏ thấy chị gái phát kẹo, một cậu nhóc bốn tuổi tên Cương Đản Nhân nói: "Dì, chị gái này thật xinh đẹp.” Cảnh Diễm Hồng nói: "Hôm nay chị gái kết hôn, đợi đến khi mặc đẹp sẽ càng xinh đẹp hơn nữa."



Cương Đản Nhân lại hỏi: "Chị gái xinh đẹp phải kết hôn, vậy chị gái phải ga cho ai?"



Cảnh Diễm Hồng cười búng lên trán cậu nhóc.



"Con đừng có quan tâm gả cho ai, dù sao cũng không phải gả cho con.”



Nhóc Cương Đản Nhân không phục, bóp lấy eo nhìn Cảnh Diễm Hồng: "Tại sao chị gái lại không thể gả cho con được? Con cũng là đàn ông mà."



Cậu nhóc chọc cho mọi người cười, Cảnh Diễm Hồng nói: "Con đúng là đàn ông, nhưng mà con còn quá nhỏ, chưa tới lúc cưới vợ."



"Vậy thì đợi con có thể cưới vợ, chị gái sẽ gả."



"Ha ha ha, đợi con lớn rồi thì con của chị gái cũng lớn bằng con rồi. Con muốn chị gái gả cho con cũng thất bại. Chị gái đã có người định gả, không tới lượt con."
Bạn cần đăng nhập để bình luận