Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 502: Bệnh Tình Nguy Hiểm 2

Hắc Ho cũng dụ dỗ Hồ Béo: "Hỗ Béo, cậu không cần để ý, tớ chỉ thuận miệng nói một chút mà thôi."



Hồ Béo nói: "Tớ không giận dữ với cậu."



"Được rồi, ba chúng ta cùng nhau đến vườn trái cây hái hoa quả đi."



"Vâng."



Lạc Tĩnh Nghiên cầm một giỏ trái cây bằng trúc từ trong biệt thự ra, hai con mèo nhỏ di theo hai bên, cùng đến vườn trái cây ở bên cạnh nông trại trong không gian.



Trong vườn đều đây ắp trái cây, những loại trái cây này sinh trưởng không đồng nhất, có cây vừa mới mọc xong, có cây mới lớn, đại đa số đều là trái cây đã chín, hơn nữa chúng sẽ không bởi vì bị hái muộn mà thối nát, có thể hái xuống ăn bát cứ lúc nào, tất cả vẫn còn mọng nước, tươi mới nguyên.



Lạc Tĩnh Nghiên cầm giỏ trái cây, đi đến trước rặng nho bên kia, Hắc Hỗ nhảy lên rặng nho,"Chủ nhân, em cũng có thể hái, chị dùng rỗ hứng ở phía dưới đi."



"Được."



Hắc Hỗ đứng trên rặng nho, dùng miệng cắn lấy cuống của một chùm nho màu tím, Lạc Tĩnh Nghiên sợ nho bị ném hỏng, trực tiếp lấy tay đỡ, Hắc Hỗ cắn đứt cuống nho, Lạc Tĩnh Nghiên nắm lấy đặt ở trong giỏ.



Hồ Béo nhìn Hắc Ho hái nho, nó cũng rất muốn hái, chỉ có điều ngại thể trọng của mình, nó sợ nó nhảy lên liền khiến giàn nho bị sập.



Ài, hay là thôi vậy.



Nó ở phía dưới nhìn bọn họ hái nho là được.



Lạc Tĩnh Nghiên lột vỏ một quả nho ra, nhét vào miệng Hỗ Béo, lại lột một quả đút cho Hắc Hỗ.



Nho chua chua ngọt ngọt, cực kỳ ngon miệng.



Những con mèo khác không ăn được nho, nhưng Hổ Béo cùng với Hắc Hỗ không băn khoăn về phương diện này, chúng nó cái gì cũng có thể ăn.



Bọn họ ngắt lấy mấy chùm nho thạch anh tím, lại ngắt lấy mấy chùm nho pha lê xanh, còn có nho mỹ nhân, nho mẫu đơn.



Bên cạnh vườn nho trồng hơn mười cây việt quát, thế là việt quất cũng cần phải tới hái một chút.



Sau đó lại đi đến vườn đào, trong vườn có đào mật căng tròn, còn có đào vàng màu vàng óng, đào trơn, cây bàn đào, mỗi loại Lạc Tĩnh Nghiên hái máy quả.



Lạc Tĩnh Nghiên nhìn đến cây sầu riêng cao ngất dựng thẳng, cô lại muốn ăn sâu riêng rồi.



Là một người yêu thích sầu riêng, cô căn bản không có cách nào chống cự lại sức hấp dẫn của đồ ngon.



Sầu riêng không hái được, hái sầu riêng cũng cần người hái chuyên nghiệp, ít nhất cần một người trèo lên cây, dùng dao sắc cắt cuống sầu riêng đi, phía dưới cần một người cầm bao tải đỡ lấy.



Đừng xem thường việc đỡ sầu riêng, cần phán đoán chính xác góc độ sau riêng rơi xuống, lại còn phải có lực cánh tay, nếu không sẽ bị sầu riêng đột ngột rơi xuống khiến cho cánh tay đau nhức, không cẩn thận là sẽ khiến sầu riêng rơi xuống mặt đắt.



Ban đầu cũng có sau riêng mọc thấp một chút, chỉ có điều đều bị Lạc Tĩnh Nghiên hái hết, hiện tại chỉ còn máy quả treo trên cao, tất phải treo lên cây mới có thể hái, còn cần có người đỡ ở phía dưới nữa, bằng không chính là hái từ trên cây xuống, tiếp theo là cầm xuống, chỉ có điều, như vậy sẽ cực kỳ phiền toái.



Hỗ Béo cùng với Hắc Hỗ đều đã nhìn ra chủ nhân thèm muốn sâu riêng, hai con mèo nhỏ đều ngang đầu nhìn lên phía trên cây một hồi.



Hắc Hỗ có thể leo lên, nhưng sức lực của nó nhỏ, căn bản không ngậm được sau riêng nặng vài cân.



Lúc này chính là lúc Hỗ Béo phát huy thực lực,"Chủ nhân, nếu chị muốn ăn sau riêng, em sẽ đi lên hái cho chị."



Lạc Tĩnh Nghiên chưa từng nghi ngờ thực lực của Hỗ Béo. "Vậy thì vất vả cho Hỗ Béo rồi." "Không vất vả, em trèo lên cây trước, sau đó cắn cuống rồi dùng miệng ngậm xuống là được rồi." "Vậy đi đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận