Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 915: Tham Quan Vạn Lý Trường Thành 2

Chuong 915: Tham Quan Vạn Lý Trường Thành 2 Lạc Tĩnh Nghiên liếc Tiết Ngạn



Thần một cái: "Bà nội, anh ấy lừa bà thôi, làm sao mà anh ấy biết con có mệt hay không được, con không mệt, nếu bà muốn leo tiếp, vậy con leo với bà nha."



Bà nội Tiết không chút lưu tình liec Tiết Ngạn Thần một cái sắc lệm: "Dam lừa bà, con chán sống rồi."



Tuy vậy bà cụ vẫn thật sự lo Lạc Tĩnh Nghiên bị mệt, nhưng sợ làm bà mắt hứng nên không dám nói.



"Tĩnh Nghiên, nếu con mệt thì chúng ta dừng lại nghỉ một chút không sao cả." "Bà nội, con thật sự không mệt.” Nói xong, Lạc Tĩnh Nghiên chạy về phía trước mấy bước, bà nội Tiết mới tin lời cô.



Vốn thể chất của Lạc Tĩnh Nghiên đã rất tốt, lại cộng thêm mỗi ngày uống nước linh tuyên, tố chất thân thể của cô bây giờ đã vượt xa người thường.



Lúc bọn họ đến chỗ ngọn hải đăng, Lạc Tĩnh Nghiên lấy máy chụp hình ra nói: "Bà nội Tiết, bà tạo dáng ởi, con chụp hình cho bà."



"Tạo dáng?" Bà nội Tiết suy nghĩ một chút, lập tức nắm tay lại làm kiểu như muốn đánh người: "Cháu dâu, con nhìn xem tư thế này có được không?”



Lạc Tĩnh Nghiên cười một tiếng: "Được, được, kiểu này rất là oai phong đó ạ.”



Chụp xong một tắm, cô nói với bà nội Tiết: "Bà nội, để con dạy bà may kiểu dáng đẹp hơn nha."



Đầu tiên cô dạy bà nội Tiết giơ hai ngón tay, nghiêng đầu cười.



"Bà nội chuẩn bị sẵn sàng nha, con kêu 'oke' là sẽ ấn chụp."



"Được rồi, được rồi."



Bà nội Tiết làm lại tư thế cô vừa dạy, trong nháy mắt biến thành một bà cụ thời thượng hợp mối.



Lạc Tĩnh Nghiên thấy bà nội Tiết tạo dáng xong, kêu một tiếng 'oke', rắc rắc, hình ảnh bà nội Tiết hiền hoà khả ái được chiếu lên tắm phim.



Lạc Tinh Nghiên còn cùng với bà nội Tiết làm động tác thể hiện tình yêu bằng tay, rồi để Tiết Ngạn Thần chụp hình cho hai người họ.



Bà nội Tiết được tiếp xúc với những thứ mới lạ, nhất thời cảm thấy mình so với mấy chị em thì hiện đại hơn nhiều.



Mắt thấy hôm nay đã là ngày mùng năm tết, ngày mai Lạc Tĩnh Nghiên sẽ phải trở về, Tiết Ngạn Thần và Triệu Quân quyết định đầu tiên sẽ đưa cô cùng với Tần Trân Trân trở về Đại đội Thắng Lợi rồi sau đó bọn họ mới trở về quân đội.



Bà nội Tiết thấy con trai con dâu đều sắp phải đi, không tránh khỏi cảm thấy mắt mác hồi lâu.



Đặc biệt là mấy ngày này ở cùng với Lạc Tĩnh Nghiên, mỗi ngày bà đều cùng con dâu sống chung, cảm thấy so với trước kia thú vị hơn nhiều, vui vẻ nhiều hơn, giờ chúng nó đi, mình lại phải quay lại cuộc sống trước kia.



Trong lúc buồn sầu, bà đột nhiên nảy ra một ý nghĩ, nếu lúc con dâu đi mà mang bà đi cùng thì tốt biết mấy.



Vì vậy, bà nhân lúc không có ai, mang suy nghĩ này nói với Lạc Tĩnh Nghiên.



"Cháu dâu ơi, bà nội thương lượng với con chuyện này nha.”



"Chuyện gì vậy a bà nội."



"Con nghĩ xem, lúc con trở về đại đội, có thể dắt bà nội đi cùng không, bà nội muốn đi chung với con. Con yên tâm, bà đến chỗ con, nhất định sẽ tự lo tốt cho bản thân, tuyệt đối không gây phiền phức cho con đâu.”



"Thì ra là chuyện này." Vừa hay Lạc Tĩnh Nghiên cũng cảm thấy bà nội Tiết thú vị, có chút không nỡ xa bà cụ: "Bà nội, chuyện này với con là chuyện nhỏ. Nhưng mà, bà phải thương lượng với bác trai và bác gái trước đã."



"Hai đứa nó thì dễ nói lắm, chỉ cần con không ghét bỏ bà là được."



"Bà nội, sao con lại ghét bỏ bà được ạ ? Con cũng rất thích ở cùng một chỗ với bà."



Bà nội Tiết lập tức vui mừng nói,"Tốt lắm, bây giờ bà đi nói với may đứa nó ngay đây."
Bạn cần đăng nhập để bình luận