Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 215: Xui Xeo Tám Đời! 1

Chuong 215: Xui Xeo Tam Đời! 1



"Lạc Tĩnh Nghiên, tôi không làm chuyện đó, cô đừng có mà ăn nói bừa bãi, cố ý bôi nhọ tôi."



"Không thừa nhận cũng không sao, dù sao tôi cũng là nhân chứng."



Đỗ Nghệ Nam sợ người khác tin lời Lạc Tĩnh Nghiên, vội vàng giải thích: "Mọi người đừng..."



Nhưng vừa nói ra được ba chữ này, cô ta đã cảm thấy buôn nôn, nhịn không được mà nôn khan.



"Oe _ ọe _"



Đỗ Nghệ Nam lập tức nôn khan vài tiếng.



Lạc Tinh Nghiên nói: "Thì ra đồng chí Hồ Tam Cường đã làm thanh niên trí thức Đỗ có thai rồi. Thím Hồ, thím còn không mau sắp xếp cho hai người họ kết hôn đi, nếu đợi đến khi đứa bé ra đời rồi mới tổ chức hôn lễ, e là sẽ bị người ta chế giễu đó."



Lúc này thim Hồ vẫn còn đang mơ hồ, bởi vì bà ta không nghe con trai bảo nó có dính líu gì với Đỗ Nghệ Nam cả.



Vì thế bà ta nhỏ giọng hỏi Hồ Tam Cường, Hồ Tam Cường lại thề thốt phủ nhận, nói anh ta căn bản chưa từng tiếp xúc gì với Đỗ Nghệ Nam, càng miễn bàn tới việc có con.



Thím Hồ nói: "Thanh niên trí thức Lạc, cô nói bậy, con trai của tôi căn bản chưa từng chạm vào Đỗ Nghệ Nam, ai biết đứa con trong bụng cô ta là của ai."



Lúc này Đỗ Nghệ Nam đang cấp tốc suy nghĩ một vấn đề.



Đó là vấn đề làm sao để xử lý đứa con trong bụng cô ta, Phương Chí Viễn bị bắt đi thì chắc chắn không thể trông cậy được rồi, thay vì mạo hiểm tính mạng lén lút phá thai hay đối mặt với việc bị kéo đi lao động cải tạo, chỉ bằng nhân cơ hội này tìm đại một người ba cho đứa con trong bụng cô ta, như vậy thì mọi chuyện sẽ được giải quyết dễ dàng rồi.



Cô ta vội vàng nói: "Thanh niên trí thức Lạc nói không sai, quả thực là tôi đang mang thai đứa con của Tam Cường."



Lời này vừa nói ra, xung quanh nhất thời xôn xao.



"Hóa ra Tam Cường đã có quan hệ với thanh niên trí thức Đỗ từ lâu. Thế rốt cuộc Tam Cường muốn cưới thanh niên trí thức Lạc hay là thanh niên trí thức Đỗ thế?"



“Theo ý tôi, dứt khoát chọn cưới cả hai, ha ha."



Các thim các dì mồm năm miệng mười trêu chọc hai mẹ con thím Hồ và Hồ Tam Cường.



Thím Hồ thẹn quá thành giận, bà ta quyết không để cho con trai của mình cưới một người phụ nữ có thai, nếu làm vậy chẳng phải là nuôi con cho thằng khác sao?



"Tam Cường nhà chúng tôi chưa từng đụng vào cô ta, đứa nhỏ trong bụng cô ta cũng không phải của Tam Cường."



Đỗ Nghệ Nam nói: "Thím à, thim và Tam Cường không thể không nhận như thế được, đứa bé trong bụng tôi chính là máu mủ của nhà họ Hồ. Nếu hai người không chịu trách nhiệm, tôi sẽ đi tố cáo Hồ Tam Cường giở trò lưu manh với tôi, tôi muốn anh ta phải ngồi xổm trong tù."



Thím Hồ và Hồ Tam Cường đều khó xử.



Ý định ban đầu của thim Hồ là tới lừa bịp tống tiền Lạc Tĩnh Nghiên, nhưng bà ta không ngờ rằng mình lại vô tình mắc mưu người khác.



Những người khác đều tin vào lời Đỗ Nghệ Nam nói, dù sao con gái người ta đã chủ động mở miệng thừa nhận rồi, chắc chắn là không sai được.



Một bác gái khuyên thim Hồ: "Thanh niên trí thức Đỗ này cũng không tệ, người ta còn mang thai máu mủ nhà họ Hồ nữa, tốt quá rồi còn gì. Không tới mấy tháng nữa, bà sẽ được ôm cháu rồi."



Lòng dạ thim Hồ như bị thắt lại, côn cào khó chịu.



Đỗ Nghệ Nam thấy bọn họ do dự, bèn nói: "Hai người không thừa nhận cũng không sao, bây giờ tôi sẽ đi tìm công an.”



"Đừng đi." Thim Hồ ngăn cô ta lại: "Cô gái này, cô cần phải nói thật, nói láo sẽ bị sét đánh.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận