Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 160: Tìm Người Yêu 1

Trong sân vang lên tiếng chặt củi gỗ, Lý Hồng Anh theo tiếng nhìn lại, đã thấy được người đàn ông mình gặp được ngày đó.



Sao người này có thể ở trong nhà Lục Thừa Dã?



Chẳng lẽ bọn họ là họ hàng?



Trong lúc vô tình Lục Thừa Dã thoáng nâng mắt nhìn thấy cô ta, không nói gì, lập tức thu hồi tầm mắt lại, tiếp tục cúi đầu chẻ củi.



Lý Hồng Anh cảm thấy tầm mắt kia của anh ta lạnh băng, chỉ liếc nhìn cô ta một cái, khiến cho cô ta cảm giác nháy mắt đông cứng.



Điểm này giống như sắp đặt sẵn cho nam chính trong sách, rốt cuộc có phải Lục Thừa Dã hay không?



Cô ta đi đến bên cạnh mẹ Lục, thân thiết gọi một tiếng: "Bác gái."



Mẹ Lục ngang đầu, kinh ngạc hỏi cô ta: "Cô gái, cô là ai vậy? Tới nhà của chúng tôi có chuyện gì sao?"



Lý Hồng Anh cười cười: "Bác gái, cháu tới tìm Lục Thừa Dã.”



"Cô với Thừa Dã có quan hệ gì?"



"Bây giờ còn chưa có quan hệ gì, về sau sẽ có quan hệ thôi."



Mẹ Lục thấy cô lời nói chứa đầy hàm ý, tiện hô Lục Thừa Dã một tiếng: "Thừa Dã, cô gái này tìm con.” Trong lòng bà ấy đang rất vui mừng, bởi vì thành phần gia đình, Lục Thừa Dã không tìm được người yêu, năm nay hai mươi hai tuổi, vẫn độc thân như cũ, hiện tại lại có một cô gái tự mình tìm tới cửa, hi vọng có thể làm dâu của nhà họ Lục bọn họ.



Lúc này Lục Thừa Dã mới buông búa trong tay xuống rồi đi tới.



Lý Hồng Anh kinh ngạc nhìn về phía anh ta, hoá ra anh ta thật sự là Lục Thừa Dã.



Lúc này, cô ta lại nghĩ tới người đàn ông hôm nay mình gặp được tại khu nhà ở của thanh niên trí thức kia, người đàn ông kia còn đẹp trai có khí thế hơn Lục Thừa Dã, vậy anh ấy là ai chứ? Trong nguyen tac,nam chinh chính là người có mi lực nhất, người có thể vượt qua nam chính, tất nhiên không đơn giản.



Nhưng cô ta căn bản không nhớ ra trong sách có một nhân vật như th.



Có lẽ chỉ là một nhân vật bia đỡ đạn thôi, còn không tính là vai phụ, thì có thể có bản lĩnh gì?



Thái độ của Lục Thừa Dã vẫn lạnh lùng như cũ, giọng nói lạnh như băng hỏi Lý Hồng Anh: "Cô tìm tôi có chuyện gì?"



Lý Hồng Anh hỏi lại: "Vì sao ngày đó tôi hỏi anh có phải Lục Thừa Dã hay không, anh lại gạt tôi?"



"Tôi với cô không quen không biết, không muốn nói cho cô thân phận thật của mình."



Lý Hồng Anh có thể hiểu được, nam chính ngoại trừ ở trước mặt người nhà, vẫn thâm trầm như vậy .



Cô ta cười nói: "Đồng chí Lục Thừa Dã, tôi tự giới thiệu trước, tôi tên là Lý Hồng Anh, là thanh niên trí thức tham gia đội sản xuất nông thôn ở Đại đội Đào Hoa gân đây, từ giờ trở đi, chúng ta đã quen biết nhau rồi."



Lục Thừa Dã tỏ vẻ lãnh đạm, tựa như không cảm thấy hứng thú.



Mẹ Lục lại rất cao hứng, đứng lên nói: “Thanh niên trí thức Lý, tôi về phòng rót cho cô chút nước am uống, làm ấm người." "Không cần, bác gái." Vì có thể ôm đùi nam chính, Lý Hồng Anh thể hiện cực kỳ nhu thuận.



"Tóm lại cô có chuyện gì?” Lục Thừa Dã hỏi.



Lý Hồng Anh hoặc là không làm, đã làm phải làm đến cùng, nói thẳng mục đích của chính mình ra.



"Đồng chí Lục Thừa Dã, tôi nghe một thanh niên trí thức khác ở đó nói về anh, tôi đến đây tham gia đội sản xuất ở nông thôn một mình, không lừa gạt mọi người, một cô gái một thân một mình, không có người quen, tôi sợ sẽ bị bắt nạt, cho nên, muốn tìm một người ở trong này để gả cho người đó. Bởi vì bên kia không có người thích hợp, cho nên, tôi mới tới nơi này. Tôi rất hài lòng với đồng chí Lục Thừa Dã, tôi muốn lấy anh làm chồng."



"Tốt quá tốt quá." Mẹ Lục vô cùng vui sướng, Thừa Dã nhà của chúng ta cuối cùng cũng có nàng dâu rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận