Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 590: Bắt Kẻ Phá Hoại 2

Nhưng nếu bọn họ dám vu oan cho Lạc Tĩnh Nghiên, nhất định Lạc Tĩnh Nghiên sẽ không tha cho bọn họ. Đến lúc đó bọn họ bị vạch trần không chỉ mắt tiền, mà còn bị đại đội trưởng trừng phạt nặng hơn. Như vậy không phải là kinh khủng nhất, kinh khủng nhất chính là bọn họ sợ sẽ phải đối mặt với việc bị Lạc Tĩnh Nghiên đánh.



Nghĩ đến cảnh Lạc Tĩnh Nghiên đánh Lý Kiến Lương tơi bời kia, bọn họ lập tức cảm thấy sống lưng ớn lạnh.



Quên đi, Diêm Vương sống không động vào được, chủ động thừa nhận rằng so với việc vu oan cho Lạc Tĩnh Nghiên, dù là kẻ ngốc cũng biết nên lựa chọn cái nào.



Có đại đội trưởng ở đây, bọn họ không thể nói chuyện cách xử lý việc này bằng lời nói, mà chỉ có thể giao tiếp với nhau bằng ánh mắt.



Đại đội trưởng phát giác trong lòng bọn họ đều có ma.



"Tại sao lại không nói, câu hỏi của tôi rất khó trả lời sao? Các người càng như vậy thì càng chứng minh trong lòng có ma. Nói thật với tôi thì chúng ta thương lượng một chút phương pháp bồi thường, nếu dám nói hươu nói vượn, hình phạt sẽ tăng gấp đôi."



"Tôi, chúng tôi không được ai sai khiến cả, đẩy tường là ý tưởng ma chúng tôi đã bàn bạc với nhau." Cát Nhị Đản lập tức trả lời.



Hai người kia liếc nhìn nhau rồi cũng gật đầu.



"Tal sao các người lại làm như vậy?" Đại đội trưởng cảm thấy không nói nên lời.



Lưu Tam Đản nói: "Bởi vì, bởi vì chúng tôi muốn kiếm thêm tiền hơn và ăn nhiều táo hơn ở chỗ thanh niên trí thức Trang. Chỉ là chúng tôi có quá nhiều người, nhà được xây quá nhanh. Chúng tôi không muốn kết thúc thời gian xây dựng sớm, vì vậy chúng tôi đã nghĩ ra cách như vậy.”



"Cậu, các cậu." Đại đội trưởng tức giận, đưa tay lần lượt vỗ một cái vào đầu ba người bọn họ mỗi: "Đồ không biết cố gắng, có ai làm việc cho chủ nhà như vậy. Các người thật là muốn làm đại đội Thắng Lợi của chúng ta mất hết mặt mũi."



Trang Phi Phi cũng sững sờ khi nghe bọn họ đích thân thừa nhận rằng họ đã phá hủy ngôi nhà của cô ta chỉ để được thêm lợi.



Cô ta không ngờ rằng những người mà cô ta dùng đãi ngộ hậu hĩnh để thuê lại là một nhóm người gây rắc rối cho cô ta.



Đại đội trưởng nói: "Nếu chuyện này là do các người làm, ba người các người sẽ phải đảm bảo bồi thường tất cả tốn thất cho thanh niên trí thức Trang." Nếu không, ông ấy sợ Trang Phỉ Phỉ sẽ báo chuyện này lên cục công an, vậy sẽ càng khó xử lý hơn. Trang Phi Phi nói: "Đại đội trưởng, hôm trước bức tường của cháu đã bị đẩy một lần, bọn họ phải bồi thường tổn thất cho cháu hai lần."



Cát Nhị Mao lập tức đứng ra trốn tránh trách nhiệm: "Hôm trước không phải chúng tôi đầy, là ba người khác đầy. Được rồi, tổn thất của thanh niên trí thức Trang không phải do sáu người chúng tôi tự gánh chịu. 40 người chúng tôi làm việc với nhau đã cùng nhau tham gia kế hoạch này. Chẳng qua là chúng tôi sắp xếp cứ mỗi lần tới ba người để đẩy tường, ba người chúng tôi xui xẻo bị các người bắt được, 40 người đều phải chịu trách nhiệm, mọi tổn thất phải 40 người chúng tôi cùng nhau gánh vác." "Cậu nói đúng, trong số bốn mươi người các người không ai có thể thoát khỏi liên quan." Đại đội trưởng giọng nói nặng nề nói một tiếng.



Ngày hôm sau, đại đội trưởng lại đến công trường, ước tính chỉ phí căn nhà của Trang Phi Phi, cũng bảo Trang Phỉ Phỉ chờ sau khi những người đó xây nhà cho cô ta xong thì sau đó mới trực tiếp trả cho họ theo chi phí của toàn bộ ngôi nhà, không cần phải trả tiền công theo ngày



Bằng cách này, cho dù sau này những người đó làm việc nhanh hay chậm, bọn họ phá hoại bức tường bao nhiêu lần thì Trang Phi Phỉ cũng chỉ cần trả cho họ một khoản tiền công cố định.
Bạn cần đăng nhập để bình luận