Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 897: Lần Đầu Gặp Bà Nội 1

"Mẹ, con cũng không nghĩ tới sẽ gặp được họ. Đó là tâm ý của người ta, mẹ nhận là được." Mẹ Tiết cùng bà Tiết trong tay đều mang theo thịt, đồ ăn, các thứ đi vào cửa, Tiết lão thái thái vừa đi vào liền thấy được Lạc Tĩnh Nghiên ngồi ở trên sô pha, nhất thời dừng bước. A, trong nhà có khách. Vị khách này bộ dạng thật đúng là xinh đẹp như tiên nữ.



"Minh Tuệ, trong nhà chúng ta có khách, khách...



Không đúng, bên cạnh vị khách này là cháu trai bà, hai người ngồi gần nhau như vậy. Bà nội Tiết đột nhiên suy nghĩ can thận, cháu trai bà nói tất niên năm nay có thể mang đối tượng kết hôn trở về mừng năm mới, chẳng lẽ đây là cháu dâu ông tìm cho mình? Bà đại khái là quá mức vui vẻ, người bất động tầm mắt thẳng tắp nhìn vào người Lạc Tĩnh Nghiên, không chớp mắt nhìn cô.



Tiết Ngạn Thần giới thiệu với Lạc Tĩnh Nghiên: "Đây là bà nội." Lạc Tĩnh Nghiên nhanh chóng đứng lên, di tới trước mặt bà nội Tiết, cung kính kính hô một tiếng: "Bà nội, người khỏe chứ." Bà nội Tiết vẫn khiếp sợ như cũ, nửa ngày không hoàn hồn lại. Tiết Ngạn Thần lấy đi đồ trong tay bà, bà nội Tiết vẫn như là một con rối gỗ, không nhúc nhích đứng tại chỗ, ánh mắt cũng không chớp một cái. Mẹ Tiết đưa tay chạm vào bà: "Ai nha, mẹ đứng yên, không nhúc nhích." Ba Tiết thấy bà Tiết thành hình rối gỗ, cũng đi tới, lấy tay vẫy vẫy trước mặt bà Tiết: Mẹ, mẹ sẽ không nhúc nhích sao?"Bà nội Tiết đẩy tay ông ra:" Lấy tay con ra, làm chậm trễ việc ta xem cháu dâu."



" Mẹ, hóa ra vừa rồi mẹ đang nhìn cháu dâu à, chúng con đều cho rằng mẹ bị cố định, không nhúc nhích được."Ba Tiết cười nói."Nói thật là buồn cười, ta làm sao có thể bình tĩnh không nhúc nhích được? Ta cũng không phải người gỗ."Bà cho con trai mình một cái liếc mắt, sau đó nhìn về phía Lạc Tĩnh Nghiên, bà nhịn không được kéo tay Lạc Tĩnh Nghiên:” Cháu gái, con nói với bà nội, con có phải là đối tượng Ngạn Thần tìm hay không?'Lạc Tĩnh Nghiên gật gật đầu. Tiết Ngạn Thần nói: "Bà nội, con nói tiệc mừng năm mới sẽ mang cháu dâu về cho bà, không nuốt lời chứ."



"Không có không có." Bà nội Tiết kích động đấm hai cái lên lưng Tiết Ngạn Thần. hai cái này tuy rằng đối với Tiết Ngạn Thần mà nói không quá nặng, nếu là người bình thường khẳng định chịu không nổi."Bà nội, bà thấy cháu dâu, không cần cháu trai nữa, muốn đánh chết cháu trai sao?" Bà nội Tiết ha ha cười nói: "Đây không phải là bởi vì cháu tìm được cháu dâu cho bà, bà quá kích động, vừa kích động đã muốn đánh người, vừa lúc bà ở bên cạnh cháu."



Tiết Ngạn Thần vội vàng lôi kéo Lạc Tĩnh Nghiên lùi về phía sau. Chúng ta mau tránh xa bà nội một chút, đề phòng bà nội đánh nữa." Bà nội Tiết cầm lấy tay Lạc Tĩnh Nghiên, thuận tiện trừng mắt nhìn Tiết Ngạn Thần. Yên tâm, ta đánh ai cũng sẽ không đánh cháu dâu ta. Đi, cháu dâu, chúng ta ngồi bên kia, để cho bà nội nhìn kỹ cháu."Bà nội Tiết hiện tại hưng phán vô cùng, ai da, cháu dâu của bà thật sự là càng nhìn càng xinh đẹp. Bà quay đầu nhìn về phía Tiết Ngạn Thần, hỏi: "Con nói với bà nội, hai người bắt đầu hẹn hò từ khi nào, sao vẫn chưa nói cho bà nội biết?"



"Bà nội, đây không phải là muốn cho bà một niềm vui bất ngờ sao?" Mẹ Lạc ăn ngay nói thật: "Mẹ, kỳ thật bọn họ đã sớm bắt đầu hẹn hò, nhưng Tĩnh Nghiên còn nhỏ, chỉ là sợ mẹ sẽ thúc giục kết hôn, nên vẫn không nói cho mẹ biết."



Bà nội Tiết có cháu dâu, trong lòng cao hứng, cũng không so đo nhiều như vậy."Quên đi quên đi, nói muộn thì nói muộn, lúc nào nói cho tôi biết tôi đều cao hứng. Vậy bây giờ nếu tôi đã biết rồi, vợ chồng son hai người khi nào thì kết hôn, tôi ngóng trông Ngạn Thần kết hôn đã ba mươi năm rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận