Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 911: Không Thể Về Nhà 2

Hôm nay trong bách hóa cao ốc đặc biệt nhiều người, dù là ở lầu may khắp nơi đều là người thành phố mua sắm tết, bên trong còn treo rất nhiều lồng đèn màu đỏ, rực rỡ, tràn đầy không khí tết.



Mẹ Tiết mua cho Lạc Tĩnh Nghiên một chiếc áo khoác len, một chiếc áo bằng vải nhung, Lạc Tĩnh Nghiên mua cho bà nội Tiết quần áo, bà cụ không chịu: "Bà nội còn chưa cho con quà ra mắt nữa, sao có thể bắt con mua đồ cho chứ."



Bởi vì cháu dâu xuất hiện quá đột ngột, bà còn chưa kịp chuẩn bị lễ vật, nhưng mà, bà đã chuẩn bị san baoli xi cho Lac Tinh Nghien.



"Bà nội, bà không lấy có phải chê con mua đồ không tốt không."



"Sao bà có thể chê đồ con mua được chứ, đồ cháu dâu mua cho bà, bà cầu còn không được, nhưng mà bà không muốn phải tốn kém."



"Bà nội, con mua quà tặng bà, bà đừng từ chối mà, nếu không con sẽ không vui được."



Cuối cùng bà nội Tiết không từ chối được Lạc Tĩnh Nghiên , Lạc Tĩnh Nghiên mua cho bà một chiếc áo bông họa tiết hoa mà người lớn tuổi hay mặc, khiến bà hết sức vui mừng.



Sau khi bà nội Tiết mặc thử, cũng không cởi ra nữa, nhờ nhân viên gói kĩ quần áo cũ lại, chuẩn bị mặc đồ mới về nhà.



Ở bên trong đi dạo thêm một vòng, mua câu đối treo ngày tết, lồng đèn màu đỏ, cùng với thịt heo, cá đông lạnh, trứng gà, với một ít rau cải, trái cây và một số đồ dùng ngày tết, trong tay mỗi người đều đầy ắp mới chịu về nhà.



Sau ngày hai mươi chín là ba mươi, buổi trưa ngày ba mươi vừa gói sủi cảo, còn phải làm mấy món ăn, do đó từ trên xuống dưới Tiết gia ai có thể phụ đều vào bếp phụ giúp.



Mà lúc này đầu bếp đổi thành Lạc Tĩnh Nghiên , bà nội Tiết đặc biệt làm trợ thủ cho cô.



Đứng ở bên cạnh ngửi mùi đồ ăn cháu dâu nấu, cũng đã làm bà cụ ngất ngây.



Thức ăn làm xong, bày đầy một bản.



Đang lúc chuẩn bị ăn cơm, thì có hàng xóm tới gõ cửa, mẹ Tiết đi ra mở cửa, hàng xóm liền ngửi thấy mùi thơm từ trong nhà bay ra.



"Minh Tuệ, tôi vừa rồi ở bên ngoài ngửi được mùi thơm từ cửa số nhà chị bay ra, rất thơm, chị đang nấu cơm à? Chị học tài nghệ của ai vậy? Hồi trước, tôi chưa từng ngửi thấy mùi thơm như vậy."



Mẹ Tiết lắc đầu một cái: "Không phải tôi làm."



"Thế ai nấu vậy?" "Là cháu dâu của tôi nấu."



Bên trong bà nội Tiết giành nói.



Mẹ Tiết còn chưa kịp mở miệng, bà nội Tiết liền tiếp nói, lỗ tai bà cụ cũng quá thính đã thế phản ứng cũng rất nhanh nhạy.



Bên trong giọng nói còn lộ ra sự kiêu ngạo cùng tự tin.



Ở trong nhà bà nội Tiết đang khen tài nghệ của cháu dâu bà, bà ngàn lần không muốn bỏ qua.



Hàng xóm cười một tiếng: "Thì ra là vợ Ngạn Thần nấu, tài nghệ của con bé thật tốt. Vóc người đã đẹp, nấu cơm còn làm tốt như vậy, Ngạn Thần nhà các người đúng là có phúc.”



Mẹ Tiết cười gật đầu một cái, mời bà vào: "Nếu không đi vào ăn chút đi."



"Không được không được." Hàng xóm cũng là một người tốt, ba mươi tết sao có thể đi ăn chùa nhà người khác được, Nhà chúng tôi cũng làm xong, tôi về nhà ăn cơm.”



" Được, đi thong thả."



Buổi tối, năm người ngồi chung một chỗ.



Mặc dù trong nhà có ti vi, nhưng lúc này lại chưa có Đêm xuân, ngay cả tin tức radio cũng chưa bắt đầu xuất hiện, xem ti vi còn không bằng mọi người ngồi cùng nhau nói chuyện phiếm.



Hai cô con gái nhà họ Tiết đã đi lấy chồng, ba mươi tết không thể trở về nhà mẹ, năm ngoái Tiết Ngan Than con chua tro ve, trong nhà chỉ có ba mẹ Tiết cùng bà nội Tiết, ba người ăn tết với nhau, một chút hương vị cũng không có.
Bạn cần đăng nhập để bình luận