Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 501: Bệnh Tình Nguy Hiểm 1

"Không có gì, Ngạn Thần, em chỉ là muốn nhanh chóng trở về khu nhà ở của thanh niên trí thức, nghỉ ngơi một chút."



"Em đợi anh với, chúng ta đi cùng nhau đi."



Tiết Ngạn Thần đuổi theo cô, đi theo bên cạnh cô.



Lạc Tĩnh Nghiên hốt hoảng đi tới nhà của thanh niên trí thức, nói với Tiết Ngạn Thần: "Ngạn Thần, em đột nhiên cảm thấy không thoải mái, chỉ muốn nghỉ ngơi chút, anh trở về đi."



Lý do đuổi người thẳng thắn như vậy, sao Tiết Ngạn Thần có thể nghe không hiểu.



Hiện tại anh cũng không biết nên làm thế nào để an ủi cô, chỉ có thể đi theo cô.



"Được rồi, em nghỉ ngơi đi, ngày mai anh lại tới thăm em.”



Lạc Tĩnh Nghiên khẽ ừ một tiếng.



Sau khi Tiết Ngạn Thần rời đi, cô đóng cửa lại đi vào không gian trong, đi vào biệt thự trong không gian, xả nước ấm vào trong bồn lớn của phòng tắm, cởi quần áo, nằm vào bên trong.



Trước kia lúc cô tắm bồn đều cảm thấy hết sức thoải mái, hiện tại lại tẻ nhạt vô vị, nhưng lại lười biếng không nghĩ ra gì được, nhìn chằm chằm trần nhà lẳng lặng ngắn người.



Ngâm mình ở bên trong khoảng tầm gần một giờ, mới bước ra lấy khăn tắm lau khô người, lại mặc áo tắm vào, đi tới phòng ngủ.



Hắc Hỗ cùng với Hỗ Béo thấy tâm trạng của chủ nhân giống như không được tốt, đều ngồi chồm hồm ở cửa phòng ngủ chờ cô.



Lạc Tĩnh Nghiên nhìn đến hai con mèo lông mềm như nhung này, nháy mắt bị dáng vẻ đáng yêu ngoan ngoãn của chúng nó làm cho rung động, tâm trạng cũng tốt lên một chút.



Cô khom người xuống, đưa tay xoa xoa đầu của chúng nó.



Đại khái là nghĩ đến Hắc Hỗ là quỷ rượu, mà hiện tại tâm trạng cô lại không tốt, tự nhiên liền nghĩ tới rượu.



"Hắc Hổ, em có muốn uống rượu hay không?”



Hắc Hổ vốn rất muốn uống rượu, nhưng nó cảm thấy chủ nhân mắt hứng, có phải là muốn mượn rượu cho tiêu sầu không, nó sợ chủ nhân uống rượu sẽ ảnh hưởng tới thân thể.



"Chủ nhân, nếu chị muốn uống cũng được, nhưng không thể uống nhiều, uống rượu hại thân đấy..."



Lạc Tĩnh Nghiên cười cười: "Em lại còn biết uống rượu hại thân cơ, trước kia vẫn luôn uống ngã trái ngã phải đấy, căn bản không để ý uống nhiều hay ít." Hắc Hỗ xấu h6 dùng móng vuốt gãi gãi đầu: "Em, không phải tại em không khống chế nổi chính mình thôi, uống vào còn muốn uống tiếp. Nhưng mà em với chủ nhân khác nhau, em có uống nhiều rượu cũng không có việc gì, chỉ là bị say khướt mà thôi, sẽ không tạo thành thương tổn gì cho cơ thể."



"Yên tâm, chị có chừng mực.” Lạc Tĩnh Nghiên cầm một lọ cung đình ngọc dịch từ trên quầy bar lên "Hắc Hồ, em có thể uống, không ngày hôm nay hai người chúng ta xem xem tửu lượng ai nhiều hơn."



Hai mắt Hắc Hỗ lập tức mở to tròn, có thể cho nó muốn uống bao nhiêu thì uống bấy nhiêu sao? "Ha ha ha, chủ nhân, em còn không biết tửu lượng của chị thế nào sao."



"Nói không chừng còn không bằng Hắc Hỗ em đấy, nhiều lần liền biết."



"Được thôi."



Lạc Tĩnh Nghiên biết Hỗ Béo không thể uống rượu, cô uống rượu cùng với Hắc Hỗ, cũng không thể để Hỗ Béo ở bên cạnh nhìn được, thế là, cô hỏi Hỗ Béo một phen: "Hổ Béo, em có muốn uống nước trái cây hay gì không, nếu muốn thì chúng ta ra vườn trái cây hái hoa quả về, chị ép cho em."



Hỗ Béo không cần nghĩ ngợi, le lưỡi liễm liếm môi: "Chủ nhân, em muốn uống nước ép nho, nước việt quất, còn có nước đào mật."



"Hỗ Béo, yêu cầu của cậu cũng không ít." Hắc Hỗ châm chọc nói.



Hỗ Béo lập tức cúi đầu xuống, có phải nó quá tham rồi hay không, sẽ phiền toái đến chủ nhân sao?



Lạc Tĩnh Nghiên xoa xoa đầu Hỗ Béo ngốc: "Không sao, không gian có máy ép trái cây, kỳ thật ép nước trái cây rất đơn giản."
Bạn cần đăng nhập để bình luận