Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 511: Giải Pháp 2

Lạc Tĩnh Nghiên làm mien hằm thịt muối dua chua, cân nhắc đến việc trời lạnh, Lạc Tĩnh Nghiên cò xào với các loại hạt cay, có thể thêm vào trong thức ăn một lượng vừa phải.



Hai chị em cơm nước xong thì Lạc Trường Thiên trở lại ký túc xá nam, chui vào trong chăn.



Lạc Tĩnh Nghiên đứng ở cửa nhìn ra bên ngoài, vẫn không thấy bóng dáng Tiết Ngạn Thần, cô cằm huy hiệu trở lại ngồi trên giường đất, vẫn nên chờ thêm chút nữa vậy.



Lại thêm khoảng một giờ nữa trôi qua, Tiết Ngạn Thần vẫn chưa tới. Đang lúc cô định đi đến đại đội Tiền Tiến để xem thì Triệu Quân chạy tới, thở hồng hộc nói với cô: "Thanh niên trí thức Lạc, hôm nay thanh niên trí thức Tiết có việc không tới được, cậu ấy bảo tôi nói cho cô biết một tiếng để không phải chờ cậu ấy."



"Ngạn Thần bị sao vậy?" Lạc Tĩnh Nghiên đứng dậy khỏi giường, bỗng dưng cô có một loại dự cảm không tốt.



"Cậu ấy, cậu ấy không sao, cũng có chút vấn đề nhỏ, dù sao cũng không tới được, cậu ấy sợ cô chờ cậu ấy làm chậm trễ làm chuyện khác nên nhờ tôi chuyển lời cho cô."



Lạc Tĩnh Nghiên cảm thấy Triệu Quân cố tình giấu cô chuyện gì đó.



Rốt cuộc là Ngạn Thần bị làm sao vậy? Cậu nói thật cho tôi biết đi.”



"Thật sự không có chuyện gì cả."



"Anh càng nói như vậy thì tôi càng cảm thấy anh ấy có chuyện, anh không nói thì thôi, tôi tự đi xem."



Cô cầm khăn quàng co và mũ chuẩn bị đi ra ngoài, lúc này Triệu Quân mới nói thật: "Cậu ấy vì cứu người mà bị thương, tôi mới từ bên đó về, cậu ấy không cho tôi nói cho cô biết."



Chẳng trách hôm qua hứa sẽ quay về tìm cô nhưng vẫn không đến: "Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, sao anh ấy lại bị thương, bị thương ở đâu?"



"Hôm nay thanh niên trí thức Tiết cũng tham gia hoạt động cứu viện trong thôn chúng ta, vốn dĩ cậu ấy đang cùng một người dân khác trong thôn di cứu hai cụ già trong một ngôi nhà đỗ nát, kết quả là đồng đội lợn kia thấy xà nhà sắp sập nên sợ tới mức chạy ra ngoài trước. Thanh niên trí thức Tiết vì an toàn của hai cụ già nên chắn ở phía trên bọn họ khiến bản thân bị xà ngang sụp xuống đập trúng. Có lẽ đã bị tổn thương đến xương cốt, bây giờ đang ở khu nhà ở của thanh niên trí thức."



“Tôi đi xem một chút.”



Lạc Tĩnh Nghiên nhất thời có chút bối rối, đột nhiên nghĩ đến chuyện Tiết Ngạn Thần bi thương, bây giờ tuyết rơi nhiều phủ kín đường nên vẫn chưa thể đưa đi bệnh viện được, vì vậy cô mang một ít nước linh tuyền cho anh uống.



Vậy nên cô đuổi Triệu Quân đi trước: "Thanh niên trí thức Triệu, cám ơn anh đã nói cho tôi biết tin tức này, lát nữa tôi sẽ đi thăm Ngạn Thân."



"A, được."



Sau khi Triệu Quân rời đi, Lạc Tĩnh Nghiên đặc biệt vào không gian bỏ thêm táo đỏ vào nước linh tuyền, nấu một bát cháo rồi cho vào trong hộp giữ nhiệt, mang đến đại đội Tiền Tiến.



Sau khi cô đi đến khu nhà ở của thanh niên trí thức của đại đội Tiền Tiến thì không có tùy tiện đi vào bên trong ký túc xá nam, cân nhắc đến sự cách biệt giữa nam và nữ, cô đứng ở cửa xin phép sự đồng ý của người bên trong: "Tôi là người yêu của thanh niên trí thức Tiết, tôi nghe nói anh ấy bị thương nên muốn vào xem một chút."



Mặc dù đang là ban ngày nhưng vẫn có nam thanh niên trí thức sợ lạnh, vẫn còn nằm trong chăn.



Giữa ban ngày, cho dù bọn họ ở trong chăn cũng mặc quần áo.



Có mấy người ra khỏi chăn, có người tiếp tục ở lại một nam thanh niên trí thức trong số đó tương đối có uy tín bước tới cửa, nói: "Chỉ cần cô không ngại thì chúng tôi cũng không có vấn đề gì.” Sau đó Lạc Tĩnh Nghiên mới đi vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận