Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 313: Nghe Ngóng Tin Tức 1

Chuong 313: Nghe Ngong Tin Tức 1



Cô ta khẽ thở dài không phải bởi vì cô ta thương xót cho Hỗ Béo, mà vì không có Hỗ Béo thì cô ta sẽ mắt đi một vệ sĩ để cô ta sai khiến.



Cô ta còn phải lên thị trấn làm ăn nên nếu như gặp phải kẻ xấu thì Hỗ Béo có thể giúp đỡ cô ta rất nhiều.



Nếu như cô ta biết con mèo này ngang ngược như vậy thì cô ta nên cho nó chút ân huệ để nó tiếp tục cống hiến sức lực cho cô ta.



Cô ta quyết định đợi thêm một thời gian nữa, nếu như tên mập chết tiệt đó không chết thì có lẽ một ngày nào đó nó sẽ ngoan ngoãn quay về.



Trong lúc đó, Hỗ Béo đang ăn pizza ngon lành cùng Hắc Hỗ trong không gian của Lạc Tĩnh Nghiên: Được ở trong không gian của chủ nhân là chuyện hạnh phúc nhất trong cuộc đời làm mèo của nó, đời này của nó sẽ không bao giờ rời xa người chủ nhân mới này nữa.



Vài ngày tới thời tiết sẽ am dần lên nhưng suốt mùa đông ở Đông Bắc trời sẽ rất lạnh, cốt yếu là băng không tan, tuyết trên mặt đất cũng không có dấu hiệu tan, mà tuyết dày đọng trên đường bị người đi đường và xe cộ dẫm đạp trở nên cứng và trơn trượt.



Đã nhiều ngày rồi Lạc Tĩnh Nghiên chưa lên thị trấn, cô dự định hôm nay sẽ đi một chuyến đi đến chợ đen bán mây món đồ.



Cô có một chiếc xe đạp nhưng vì đường quá trơn nên cô không thể đi xe đạp được chỉ đành quyết định đi xe bò.



Tình cờ hôm nay Trang Phi Phi cũng lên thị tran nên cả hai người cùng lên xe bò, mà không chỉ có hai người họ mà còn có Đồng Kiến Tân và Thảm Như Ý cũng đi cùng.



"Thanh niên trí thức Lạc, thanh niên trí thức Trang, hai người cũng lên thị trần à."



Thâm Như Ý đặc biệt hỏi Lạc Tĩnh Nghiên: "Tôi và Đồng Kiến Tân đến hợp tác xã cung tiêu để mua nhu yếu phẩm, cô cũng đến hợp tác xã cung tiêu à?” "Tôi không đến đó, em trai tôi muốn ăn bánh bao nhân thịt ở tiệm cơm quốc doanh, trời lạnh quá nên tôi không cho nó đi ra ngoài nên tôi mới đi mua cho nó ăn.”



Lạc Tĩnh Nghiên nói.



"Cô tốt với em trai mình thật."



Thâm Như Ý nói.



Lạc Tĩnh Nghiên mỉm cười: "Ở đây chúng tôi phải sống nương tựa lẫn nhau mà, là chị gái đương nhiên phải chăm sóc tốt cho em trai rồi."



Ở Tri Thanh Điểm, Trang Phi Phi luôn giữ thái độ cao lãnh nên Thẩm Như Ý không hỏi cô ta.



Ở trên xe, Lạc Tĩnh Nghiên thấy mình ngồi quá gần Trang Phi Phi thì cảm thấy hơi lo lắng, không biết Trang Phỉ Phỉ có cảm nhận được sự hiện diện của Hỗ Béo không.



Bởi vì cô không chắc rằng sau khi mình bị ràng buộc với Hỗ Béo thì Hỗ Béo có thể hoàn toàn thoát khỏi sự kiểm soát của Trang Phi Phi không.



Trên đường đi cô không nhận thấy Trang Phỉ Phỉ có gì khác thường, có thể thật sự Hỗ Béo đã hoàn toàn không còn phụ thuộc vào sự kiểm soát của Trang Phi Phỉ nữa, đây là chuyện tốt.



Sau khi lên đến thị trần thì Đồng Kiến Tân và Thâm Như Ý đi thẳng đến hợp tác xã cung tiêu còn Lạc Tĩnh Nghiên thì đi đến tiệm cơm quốc doanh, mà Trang Phi Phi thì trực tiếp đi thẳng đến hướng chợ đen.



Lạc Tĩnh Nghiên đến tiệm cơm quốc doanh mua hai cái bánh bao hấp lớn trước, người phục vụ gói nó vào giấy dầu cho cô. Sau khi rời khỏi tiệm cơm quốc doanh thì cô đặt hai cái bánh bao vào không gian rồi đi về phía chợ đen.



Như thường lệ cô bước vào không gian bên ngoài chợ đen rồi trang điểm, sau đó cô đi ra với cái gùi trên lưng. Cô nộp một xu phí quản lý trước cổng chợ đen rồi bước vào bên trong.



Sau khi bước vào cô nhìn thấy bà lão do Trang Phỉ Phỉ sắm vai, lần này Trang Phi Phi đang bán túc mễ và thịt lợn. Có ba bốn người phụ nữ trung niên đang vây quanh cô ta để mua tú mg và thịt lợn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận