Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 132: Vấn Đề Mua Thịt. 2

Nếu đổi thành những người khác, chắc chắn sẽ không làm như vậy.



Đồng Kiến Tân nói: "Xin bí thư chi bộ yên tâm, loại chuyện này tuyệt đối sẽ không phát sinh lần thứ hai."



Bí thư chi bộ nhìn thấy ngôi nhà nhỏ bỏ hoang bên cạnh, lúc này đã được sửa xong.



Ông ta hỏi Đồng Kiến Tân: “Trong thanh niên tri thức các cậu còn thiếu một người đúng không?"



"Cô ấy đã tách ra với chúng tôi, tự mình ăn cơm, lần này chuyện mua thịt không có liên quan cô ây."Đồng Kiến Tân nói.



Lâm San San lại đột nhiên nghĩ đến một chuyện, thừa dịp bí thư chỉ bộ ở đây, lúc này không tố cáo Lạc Tĩnh Nghiên, còn đợi lúc nào.



Vì vậy, cô bước đến cạnh bí thư chi bộ nói: "Bí thư chị bộ, tôi gọi là Lâm San San, tôi muốn tố cáo một người."



"Nói đi."



"Tôi muốn nói, thanh niên Lạc ở đây, đó là người đã bị tách khỏi nhóm, hôm qua cô ấy ở trong nhà nấu thịt, chúng tôi chính là ngửi thấy mùi vị nấu thịt của cô ấy, mới bị khỏi lên con sâu thèm ăn, mạo hiểm ra ngoài mua thịt. Chúng tôi đều là thanh niên tri thức, trên người không có tem thịt, cho nên, tôi nghi ngờ thịt hôm qua cô ấy nau hẳn là mua được từ trong chợ đen.



Lần này đấy tất cả trách nhiệm lên người Lạc Tĩnh Nghiên, còn có thể thuận đường tố giác hành động Lạc Tĩnh Nghiên đi chợ đen.



"Cô đi gọi cô ấy ra." Bí thư chỉ bộ ra lệnh cho cô.



"Vâng." Cô vừa đi tới cửa, Lạc Tĩnh Nghiên đã từ trong nhà bước ra.



Bí thư chỉ bộ nhìn về phía Lạc Tĩnh Nghiên: "Có những thanh niên khác tố cáo cô vi phạm quy tắc đến chợ đen tiến hành mua bán thịt, đây là thật chứ.”



"Giả. tôi vừa rồi đã nghe được ai tố cáo tôi, thanh niên Đỗ này luôn nhìn tôi không vừa mắt, muốn gây phiền phức cho tôi, cô ta cố tình vu cáo tôi." Lạc Tĩnh Nghiên mở miệng liền nói.



Lâm San San đã sớm biết Lạc Tĩnh Nghiên xảo quyệt, nhất định sẽ tranh cãi nhưng trong số những người có mặt có ai ngốc đến mức không nghe thấy được?



"Thanh niên Lạc, cô không có tem thịt, muốn mua thịt ăn không thể đến hợp tác xã mua, chỉ có thể đến chợ đen, cô không thừa nhận cũng không được."



Lạc Tĩnh Nghiên hỏi ngược lại cô: "Chợ đen ở đâu? Trong chợ đen đều bán cái gì? Có thịt sao?"



Bí thư chi bộ nói: "Thanh niên Lạc, tôi muốn cô có thể nghiêm túc với vấn đề này, cái này không chỉ liên quan đến tác phong của chính cô, còn sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ Tri Thanh Điểm thậm chí là toàn bộ đại đội."



"Bí thư chỉ bộ, tôi nói đều là thật, tôi không có đến chợ đen mua thịt, tôi ngay cả chợ đen ở đây cũng không biết, tôi ăn thịt mua từ hợp tác xã."



"Không có tem thịt, sao có thể mua thịt từ hợp tác xã được?"



Khi Lạc Tĩnh Nghiên mua thịt đã nghĩ xong cách giải thích, lúc đó định bịa chuyện người thân mình là người thị trấn, người thân cho tem thịt, hoặc là người thân cho thịt.



Nhưng, hôm nay đã cứu bà lão Tần, sau khi biết được con trai bà lão Tần là quản đốc nhà máy thực phẩm, cô đã không tính dùng lý do ban đầu của mình.



Dù sao quản đốc nhà máy thực phẩm lại là nhân vật chân thật tồn tại, so với ảo tưởng còn có sức thuyết phục hơn.



Cô lại liên tưởng đến Tiết Ngạn Thần ở thị trấn có người thân, không bằng nói thành Tần Vinh Quang là người thân của Tiết Ngạn Thần, nếu bí thư chi bộ muốn chứng thực, cũng cần sức lực rất lớn, đoán chừng ông ta không có thời gian nhàn rỗi đâu.



"Bí thư chi bộ, hôn qua tôi ăn thịt, đúng là mua từ hợp tác xã, tem thịt của tôi là đối tượng cho. Chú của đối tượng tôi là quản đốc Tần của nhà máy thực phẩm, tem thịt là quản đốc tần cho đối tượng của tôi. Bí thư chi bộ, còn có vấn đề gì không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận