Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 753: Mèo Nhỏ Ăn Cá 1

"Báo Tử, đừng quên quy định của chúng ta. Bắt được con nào trẻ tuổi, xinh đẹp đều phải giao cho đại ca, chờ đại ca chơi đủ mới tới lượt chúng ta. Nhóc con đừng gấp, ai bảo chúng ta chỉ là người chạy việc chứ. Nhẫn nhịn đi, trước khi bán cô ta đi nhất định có thể cho cậu chơi chán."



Báo Tử gãi đầu, lần nữa lên tiếng nói: "Dù sao cô ta cũng là phụ nữ đã có chồng không phải là con gái còn trinh, chúng ta chơi đại ca sẽ không biết đâu."



Hỗ Tử hơi chan chờ: "Nếu cậu có lá gan đó, lần sau tự đi lấy hàng đi, muốn làm gì tùy cậu. Lỡ như bị đại ca phát hiện chúng ta đụng vào đồ của ông ta thì sao, cậu không muốn sống nữa à? Tính khí hung bạo của đại ca không phải cậu không biết."



"Được rồi, không chơi thì không chơi. Nhưng không chơi thì vẫn có thể cho em chạm vài cái, dù sao đại ca cũng không biết."



Hồ Tử nhếch môi cười: "Cái này dĩ nhiên là có thể, chúng ta cùng làm.”



Vì thế hai người vừa đi vừa đặt tay lên người Lý Hồng Anh, lần mò khắp nơi.



Doc đường ởi, trên người Lý Hồng Anh không chỗ nào thoát được. H6 Tử và Báo Tử chỉ sờ bằng tay cũng rất nghiện, rất thỏa mãn. "Người phụ nữ của đại ca bị chúng ta sờ qua trước, ha ha, cảm giác này thật thoải mái."



Hai người lên núi, trực tiếp đưa Lý Hồng Anh tới ngoài cửa phòng Trần Kim Long.



Trần Kim Long đóng chặt cửa phòng nhưng vẫn có thể nhìn thấy ánh đèn sáng trưng xuyên qua cửa số.



Bên ngoài cửa có một người đàn em đang canh gác. Hỗ Tử tiến lên dò hỏi người kia: "Đại ca nói thế nào? Bây giờ có muốn đưa con này vào pHang Anh ấy không?"



Người canh cửa nói: "Trong phòng đại ca đã có người, cũng mới bắt được hôm nay. Các anh xem, còn sáng đèn kìa." Cậu ta cười ha ha rồi đưa mắt nhìn Lý Hồng Anh còn đang hôn mê: "Cô ta còn hôn mê thì kiếm chỗ nhốt lại trước đã, chờ cô ta tỉnh rồi nói."



"Được."



Hỗ Tử và Báo Tử rất hâm mộ Trần Kim Long, ước gì lúc nào bọn họ cũng có thể sung sướng như thề.



Trong phòng Trần Kim Long có một người phụ nữ khoảng chừng hơn hai mươi tuổi đang nằm trên giường của Trần Kim Long.



Có lẽ người phụ nữ này hiểu được đạo lý "kẻ thức thời mới là trang tuần kiệt" nên sau khi bị đưa vào biết sẽ hầu hạ Trần Kim Long, cô ta không hề phản kháng. Có lẽ do hiểu được có phản kháng cũng vô dụng, lại còn khiến mình gặp nguy hiểm nên cô ta vẫn luôn ngoan ngoãn.



Trần Kim Long tắm xong đi ra, không mặc đồ.



Trên cổ anh ta vẫn đeo vòng cỗ Kê Huyết Thạch. Màu đỏ tươi của Kê Huyết Thạch chiếu rọi dưới ánh nến tỏa ra ánh sáng vô cùng đẹp, khiến Trần Kim Long càng nhìn càng thích.



Ông ta lên người ôm lấy người phụ nữ mây mưa một trận. Người phụ nữ này cũng là kẻ tham lam, nhìn thấy dây xích vàng và vòng cổ Kê Huyết Thạch xinh đẹp trên cổ Trần Kim Long thì nổi lên tâm tư khác.



"Đại ca, vòng cổ của anh thật đẹp." Tuy cô ta bị bán đi nhưng nếu cô ta hầu hạ Trần Kim Long tốt, có phải sẽ được giữ lại bên cạnh Trần Kim Long, còn được Trần Kim Long tặng quà cho không.



Cô ta vươn tay muốn sờ vào mặt vòng cổ, không ngờ còn chưa đụng tới vòng cổ đã bị móng vuốt Trần Kim Long đánh bay.



"Đừng chạm vào!"



Phụ nữ có thể đổi thường xuyên nhưng vòng cổ này chỉ có một.



Người phụ nữ thấy ông ta hung dữ che chở cho vòng cổ như sinh mạng của mình thì hậm hực thu tay lại.



"Không chạm thì không chạm.” Sau đó nhẹ thổi gió bên tai Trần Kim Long: "Đại ca, anh xem em hầu hạ anh cũng không tệ, chỉ cần anh nguyện ý, em sẽ toàn tâm toàn sức hầu hạ anh thoải mái nhất. Đại ca, sau này giữ em lại bên cạnh anh được không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận