Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 534: Hội Nghị Khen Thưởng 1

Triệu Quân sờ sờ môi, suy nghĩ: " Nhất định là anh sợ đồng chí Lạc khát, không có nước nóng uống, cho nên muốn dùng thân thể của mình làm ám nước ngọt cho cô ấy." Ai nha, anh cũng thật chu đáo, thảo nào lại có thể theo đuổi được thanh niên trí thức Lạc.



"Tôi cũng muốn nước có ga." Anh ấy cũng cầm lấy một chai, học theo Tiết Ngạn Thần bỏ vào trong quần áo mình. Khoảnh khắc chai nước lạnh tiếp xúc với làn da ấm áp, cái lạnh thấu xương dọc theo lỗ chân lông thắm vào da, nó giống như một lưỡi dao sắc bén cắm vào da, anh ấy không nhịn được rùng mình một cái, cắn chặt hàm răng, hận không thể lập tức lầy chai nước lạnh kia ra.



Lúc này, anh ấy lại nhìn Tiết Ngạn Thần vững vàng giữ chai nước lạnh có ga, không hề có ý định lấy ra, anh ấy biết Tiết Ngạn Thần chiều chuộng Lạc Tĩnh Nghiên đến mức nào.



Anh ấy nghiễn răng, ngoan cố nhịn không được lấy chai nước ra.



Trong doanh trại, anh ấy xem Tiết Ngạn Thần là tắm gương để học tập. Không ngờ ở phương diện theo đuổi vợ, chiều chuộng vợ anh ấy vẫn phải lấy Tiết Ngạn Thần làm gương.



Hai người bước vào phòng chiếu phim, Lạc Tĩnh Nghiên và Tần Trân Trân đã ngồi cạnh nhau rồi.



Tiết Ngạn Thần ngồi xuống bên cạnh Lạc lĩnh Nghiên, đưa đậu phộng, hạt dưa và bỏng ngô mình mua cho hai người họ. Triệu Quân ngồi xuống bên cạnh Tần Trân Trân. Đây là lần đầu tiên anh ấy thân thiết với người trong lòng như vậy, không thể không lo lắng. Thế cho nên từ khi anh ấy ngồi xuống đều là dáng vẻ ngồi nghiêm chỉnh, mắt nhìn thẳng về phía trước.



Bộ phim rất nhanh đã bắt đầu chiếu, bầu không khí bên phía Tiết Ngạn Thần và Lạc Tĩnh Nghiên vô cùng ngọt ngào, ngọt đến mức dường như không thể hòa tan, trong khi Tần Trân Trân và Triệu Quân thì tương đối quạnh quẽ. Tan Tran Tran tap trung xem phim, thỉnh thoảng cô ấy sẽ quay đầu sang để thảo luận về cốt truyện của bộ phim với Lạc Tĩnh Nghiên.



Còn Triệu Quân vẫn luôn duy trì tư thế ngồi thẳng người, ưỡn ngực hóp bụng, đôi mắt không hề chớp nhìn chằm chằm phía trước. Vẻ mặt của anh ấy rất nghiêm túc, đứng đắn đến mức không thể đứng đắn hơn, chỉ thỉnh thoảng anh ấy lại lén lút liếc nhìn Tần Trân Trân.



Điều này làm cho chị gái bên cạnh anh ấy không thoải mái xem phim, cô ấy kéo kéo tay áo Triệu Quân hỏi: "Chàng trai, cậu là quân nhân sao?”



Lúc này Triệu Quân mới nghiêng đầu, mỉm cười đáp: "Đúng vậy, chị."



Chị gái nói: "Tôi nhìn dáng vẻ của cậu, nhìn tư thế ngồi rất nghiêm túc của cậu giống như đã từng trải qua huấn luyện, làm cho tôi ngồi bên cạnh cậu cũng cảm thấy xấu ho vì ngồi không nghiêm túc. Xem phim là để thư giãn, cậu không cần phải nghiêm túc như vậy."



Chị gái nhìn Tần Trân Trân bên cạnh: "Vừa rồi tôi phát hiện cậu nhìn trộm con gái nhà người ta. Có phải cậu thích con gái nhà người ta mà không dám nói đúng không?"



Triệu Quân xấu hỗ gãi gãi đầu: "Chị, cái này, cái này.”



Bản thân anh ấy cũng không hiểu, trước đây khi anh ấy nhìn thấy Tần Trân Trân cũng không lo lắng như vậy. Giờ anh ấy định tỏ tình với cô ấy, nhưng anh ấy lại cảm thấy mình giống như một khúc gỗ.



Tần Trân Trân cũng nghe thấy chị gái nói, cô ấy vô thức liếc nhìn Triệu Quân, nhìn thấy Triệu Quân cười cong cong mắt và lộ ra hàm răng trắng sáng.



Chị gái mỉm cười nói: "Nếu cậu thích người ta thì phải nói ra, đừng bỏ lỡ cô gái tốt."



"Chị, tôi hiểu rồi."



Triệu Quân nghe xong lời chị gái nói, không còn làm tư thế nghiêm túc như vậy nữa mà bắt đầu dùng hai tay chọc vào ống quần của mình. Tần Trân Trân không chủ động bắt chuyện với anh ấy, anh ấy cũng không biết nên nói gì với Tần Trân Trân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận