Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 670: Lại Đến Thị Trấn 2

Chỉ cần hai người họ có thể quản lý tốt được quán rượu, Đại đội trưởng sẽ mặc kệ không nghiêm khắc quá với họ, nhất là đối với Lạc Tĩnh Nghiên, nhiều khi toàn là nhắm một mắt mở một mắt, trên cơ sở không làm trì hoãn việc sản xuất của quán rượu thì sẽ không hạn chế sự tự do của cô.



"Cháu cứ đi đi, chỗ này có chú là được rồi. " Chú Lý Tửu cười tủm tỉm đồng ý, cũng không biết một ông cụ hơn sáu mươi tuổi sao lại cũng thích hóng hớt, ông ấy hỏi Lạc Tĩnh Nghiên: "Người yêu của cháu gửi đồ cho con à?" Lạc Tĩnh Nghiên cười nói: "Sao chú lại đoán là anh ấy, chẳng lẽ không thể là ai khác được sao ạ? Cháu nói chú biết nhé, thật sự không phải anh ấy đâu, nhưng cũng xem như là chú đã đoán đúng bảy tám mươi phần trăm rồi đó, là người nhà của anh ấy gửi cho cháu. "



"Vậy thì mối quan hệ của cháu với người nhà cậu ấy tốt quá, chắc hẳn là mẹ chồng của cháu thích cháu lắm, sau này cháu gả đi rồi sẽ không có mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu, không giống như nhà chú, mẹ chồng nàng dâu như oan gia trời sinh ấy, cứ ba ngày hai chập phải cự cọ nạnh hẹ nhau thôi, ba cô con dâu đứa nào đứa nay đều có kết vặt, khiến cho trong căn nhà nhỏ của chú cứ gà bay chó chạy miết.



Haiz, không biết đến khi nào chuyện này mới kết thúc nữa. Chú với vợ chú đã bàn với nhau rồi, đợi hai ông bà già bọn chú đầu tư tích lũy đủ tiền ở tập thể quán rượu, bọn chú sẽ xây nhà rồi dọn ra ngoài, không ở chung với tụi nó nữa, haha, nhắc tới thì cái này là nhờ phúc của cháu đó sư phụ. "



"Chú Tửu, chú nghĩ cũng phải, nếu không muốn chung chạ với họ thì cứ dọn ra ngoài, hai ông bà sống yên tĩnh cũng bớt lo hơn. Con nghĩ đợi tới khi hai người rời khỏi họ rồi, chắc họ có thể sẽ nhớ tới điểm tốt của hai người. "



"Có nhớ tới điểm tốt của bọn chú thì bọn chú cũng không về đâu. Đợi về lại rồi chung chạ với tụi nó, nói không chừng lại lông gà đầy đất, ba cô con dâu ấy hả-" Chú Lý Tửu cau mày đầy vẻ bực đọc.



"Chú Tửu, đợi xây nhà xong dọn ra ngoài là được, nhà nào cũng có nỗi khó xử riêng, cố gắng trước vậy. ”



"Ừ, dù sao thì cũng hơi quen rồi, chịu đựng thêm vài ngày nữa cũng chẳng sao, chẳng qua là chú đang rất trông ngóng cuộc sống yên tĩnh sau khi dọn ra ngoài, tốt biết bao nhiêu. "



Tạm thời Lạc Tĩnh Nghiên không rảnh nghe ông ấy nhiều chuyện, cô cởi tạp dề ra: "Chú Tửu, trước hết cháu không nghe chú nói nữa, đợi cháu về rồi nghe chú càm ràm tiếp. " "Này, chú cũng đâu co cam ràm càu nhàu gì, chỉ là chút chuyện lông gà vỏ tỏi trong nhà thôi, nếu nói chỉ tiết hơn còn sợ cháu cười cho ấy chứ. Được rồi, cháu đi mau đi. "



"Dạ, con đi nhé. "



"Đi đi. "



Lạc Tĩnh Nghiên ngồi xe bò đến thị trấn, tìm một góc vắng vẻ ở gần bưu cục, lấy cái sọt chứa bánh ngọt trong không gian ra, sau đó vác đến bưu cục, trước hét là gửi bánh ngọt đi, sau đó lấy đơn hàng ra để lấy kiện hàng.



Cô cầm kiện hàng sờ thử, cảm nhận được bên trong là quần áo thông qua cảm giác, hiện tại không tiện lấy ra xem kỹ, trước hết bỏ vào trong sọt, nhưng thật ra là bỏ vào trong không gian.



Đã lâu lắm rồi không bán vật tư trong không gian, nếu đã tới thị trần một chuyến, cô phải tới chợ đen bàn chút chuyện mua bán với Trần Anh Hào, sau đó đến thăm bà cụ Tần một chút.



Cô tới chợ đen trước, nói chuyện mua bán khoảng hai mươi ngàn đồng với Trần Anh Hào, định sẽ giao dịch vào buổi tối, sau khi ra khỏi chợ đen, tìm chỗ đi vào trong không gian để thay lại bộ đồ ban đầu, cằm một con gà đã được sơ chế trong không gian bỏ vào trong sọt, đến nhà họ Tần.





Chuong 671: Lai ben Thi Tran 3


Chuong 671: Lai ben Thi Tran 3
Bạn cần đăng nhập để bình luận