Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 652: Gặp Nhau Trong Hẻm 1

Từ sau khi Lạc Tĩnh Nghiên dọn ra khỏi trại thanh niên trí thức, đến chuông bò cũng dễ dàng hơn, số lần đi cũng nhiều hơn lúc trước rất nhiều, bình thường chưa được một hai ngày, cô với Lạc Trường Thiên ăn cơm tối, sắc trời còn chưa tối hẳn là cô sẽ tới chuồng bò ngồi một lát.



Có đôi lúc bận rộn, buổi sáng cũng đi được.



Ba Lạc và mẹ Lạc gần như giống với các xã viên của nơi này, ban ngày phải ra đồng làm việc kiếm công điểm, đổi lây khẩu phần lương thực, nhưng bản thân họ là những nhân viên được phân quyền, thành phần tử trí thức trong Đại cách mạng văn hóa mà mọi người hay nói, họ làm việc ở một vùng riêng và sống tách biệt với các xã viên khác ở nơi này.



Điều đó cũng khiến họ cảm thấy tự do hơn nhiều, nếu làm việc chung với những xã viên khác, gặp phải kẻ không có tố chất nhưng lại thích châm chọc khiêu khích họ, thậm chí sỉ nhục họ nữa.



Bà Trương tụ lại ngồi ăn cơm chung với ba mẹ Lạc, cứ cách một thời gian là Lạc Tĩnh Nghiên lại bỏ thêm một ít nước suối thần vào trong nước của họ, trước kia ba mẹ Lạc sống trong thành phó, nhưng sau khi ra đồng làm việc lâu ngày thì cũng không còn cảm thấy quá mệt mỏi nữa. Ba Lạc nói: "Tôi còn tưởng là mình đã quen với công việc trong thành phố rồi, tự nhiên làm việc của nhà nông sẽ cảm thấy rất mệt, không thích nghi được đâu, nhưng tôi thật sự không cảm thấy làm những chuyện nhà nông đồng áng này mệt mỏi là mấy. Nhớ hồi tôi còn trẻ đi huấn luyện trong bộ đội, lúc đó thể lực tốt, trên người tôi cũng có sức mạnh của thanh niên, thì đấy, hồi mới đầu, mỗi ngày kết thúc huan luyện còn thấy rất mệt cơ mà? Tư Kỳ, bà nói xem có phải là tôi càng già càng dẻo dai, càng sống càng trẻ không. "



Mẹ Lạc cười nói: "Ông càng sống càng trẻ, coi chừng sống nữa là thành con nít đấy. Không riêng gì ông, tôi cũng cảm thấy làm việc nhà nông cũng chẳng mệt mỏi là bao. Ít nhiều gì thì ông cũng xuất thân từ bộ đội, từng chịu sự gian khổ của huấn luyện, còn tôi thì toàn là cầm cán bút. Ngày nào chúng ta cũng làm việc chung với nhau, ông cũng thấy mà, tôi làm việc không thể ít hơn ông là bao, tôi cũng không cảm thấy mệt. Chẳng có lẽ hai chúng ta đều sắp hồi xuân hết rồi sao?"



"Hahahaha. ”Ba Lạc bật cười: "Đúng là không biết đã xảy ra chuyện gì, có lẽ trước kia chúng ta chưa từng làm nông, nên tưởng tượng việc nhà nông rất đáng sợ, nhưng thật ra nó cũng chẳng khó đến vậy. "



"Haiz, khỏi phải nói, lạc nông không chỉ không thấy mệt, tôi còn cảm thấy ngủ ngon hơn lúc trước nhiều nữa, ông nói xem có liên quan gì đến khí hậu ở vùng này không? Có lẽ là khí hậu ở nơi này nuôi dưỡng con người đấy. "



"Tôi không biết là có liên quan gì tới khí hậu hay không, tôi cảm thấy có thể là trước kia và làm việc ở trường học nhiều, áp lực quá lớn, hiện tại thì không cần phải bận tâm quá nhiều chuyện như vậy nữa, cho nên thả lỏng hơn, tự nhiên chất lượng giác ngủ cũng được nâng cao. "



Mẹ Lạc nói rồi tự nhiên lại nghĩ đến một việc, bà ấy nói với ba Lạc: "Chan Hoa, ông có nhận ra là So với lúc chúng ta tới đây thì mẹ trông cũng có tinh thần hơn phấn chắn hơn không, người già chú trọng đến tinh thần nhất, tôi thấy bà ấy có tinh thần hơn lúc trước nhiều. "



"Tôi cũng có thấy, hai ba năm nay mẹ toàn ở đây có một mình, trong cuộc sống không có ai giúp đỡ cho bà ấy, cũng không có ai quan tâm nói chuyện với bà ấy, giúp bà ấy đỡ buôn, nói không chừng vì chúng ta dọn đến đây, bầu bạn với mẹ, tâm trạng của bà ấy trở nên tốt hơn, cộng thêm Tĩnh Nghiên cứ đem đồ ăn đưa thịt thà bánh phở cho chúng ta, chất lượng cuộc sống tăng cao, sức khỏe của con người cũng tốt lên theo. ”



"Phải nói là còn may mà chúng ta có con gái. " Mẹ Lạc cảm thán.



ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ





Chuong 653: Gap Nhau Trong Hem 2


Chuong 653: Gap Nhau Trong Hem 2
Bạn cần đăng nhập để bình luận