Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 701: Lao Động Giá Rẻ 2

Cô đi nhanh ra ngoài cổng, vừa khéo Bàn Hỗ đợi ở ngoài này, cô bảo Bàn Hỗ vào không gian.



Lạc Trường Thiên rửa mặt xong, chuẩn bị ra ngoài chạy bộ thì lại trêu đùa Hắc Hỗ: "Bé mèo, em có muốn ra ngoài chạy bộ với anh không nào."



Hắc H6 chạy suốt cả đêm rồi, thật sự không có hứng thú vận động nữa, nhưng nó thấy Lạc Trường Thiên có vẻ rất mong đợi nên không đành lòng từ chối.



Âm thầm hỏi Lạc Tĩnh Nghiên: [Chủ nhân, em trai chị muốn em đi chạy bộ với anh ấy.] [Nếu em met thì đừng đi, ở nhà nghỉ ngơi đi.



[Em không mệt. ]



[Vậy em đi đi, chuyện tìm đồ để Bàn Hỗ nói với em. ]



[Dạ. ]



Hắc Hỗ đi theo Lạc Trường Thiên, Lạc Tinh Nghiên đi vào bếp, vừa nấu cơm vừa nói chuyện tìm kiếm dây chuyền đá Kê Huyết tối qua với Bàn Hỗ.



Bàn Hồ không tìm được báu vật nên vẻ mặt và giọng điệu hiển nhiên hơi mất mát.



"Chủ nhân, bọn em tìm lần lượt hai hẻm núi, còn tìm tòi hết những nơi đi ngang qua, sau đó còn lục lọi khắp các nơi trong thôn, trước mắt vẫn chưa tìm thấy nơi của món đồ đó. "



Lạc Tĩnh Nghiên cảm thấy Bàn Ho rất ue oải.



"Không sao, nơi to lớn như trên núi thì sao có thể tìm ra được chỉ trong một lần, hơn nữa không tìm thấy thì chúng ta cũng chẳng mắt mát gì, đừng nặng lòng quá. "



"Chủ nhân, bọn em nghỉ ngơi một chút, bất kỳ lúc nào cũng có thể ra ngoài tìm tiếp. "



"Các em đừng nên quá gượng ép, không cần xem đó là một mục công việc đâu, trước kia nghỉ ngơi và chơi đùa thế nào thì hiện tại cứ nghỉ ngơi và chơi như thế đi. " Không nên vì việc này mà làm tăng thêm gánh nặng cho máy bé mèo. "Không sao đâu, chủ nhân, bọn em xem như là lên núi chơi. "



Lạc Tĩnh Nghiên đưa cho nó miếng bò bít tết đã cắt xong trước đó: "Em ăn trước đi, khi nào Hắc Hỗ về thì chị cho nó. "



"Cảm ơn chủ nhân. "



Hôm nay là ngày nghỉ, ăn sáng xong Lạc Irường Thiên cũng không cần phải đi học, giống như ngày bình thường, lúc cậu đang làm bài tập thì nhất định phải ôm Hắc Ho trong lòng, vừa vuốt mèo vừa làm bài tập.



Bàn Hỗ không có năng lực tìm báu vật, chỉ có thể ở trong không gian của Lạc Tĩnh Nghiên, chậc, xem như là nghỉ ngơi.



Còn lúc này, Lý Hồng Anh lại muốn lên núi tìm báu vật.



Hôm nay là ngày đầu tiên cô ta đi tìm, vẫn chưa biết tình hình trên núi, cho nên không de cho Lưu Ái Quốc đi theo chung với cô ta.



Trước khi ra cửa cô ta cầm theo một cái giỏ trúc, nói với mẹ Lưu và Lưu Ái Quốc là lên núi hái nắm, hai mẹ con kia cũng không quan tâm đến cô ta, để mặc cho cô ta đi.



Trên đường Lý Hồng Anh đi, thấy còn có vài người phụ nữ cũng đeo giỏ trúc giống cô ta, chắc cũng đều lên núi tìm nắm và rau dại.



Mưu cầu của cô ta và những người phụ nữ đó khác nhau, cố ý không đi chung với các cô ấy, kéo khoảng cách ra càng dài càng tốt. Sau khi lên đến núi, vì đường núi gập ghềnh, thảm thực vật dày đặc, khắp nơi toàn là máy tảng đá lớn lăn xuống, Lý Hồng Anh mượn địa thế gập ghềnh này mà bỏ lại những người kia không còn chút tăm hơi rất nhanh, một mình cô ta đi vào trong núi sâu, tìm hẻm núi mà Trang Phi Phi đã nói tới.



Trang Phỉ Phỉ nói cho cô ta biết là hẻm núi ở bên trong cùng, nhưng núi lớn nhìn liên miên chập trùng, vô biên vô tận, cơ bản là cô ta không dò rõ được chỗ nào mới là chỗ sâu nhát.



Càng đi vào bên trong thì đường núi càng gập ghênh, thảm thực vật càng tươi tốt hơn, số lượng cây cao bóng cả che kín bầu trời càng nhiều hơn so với bên ngoài, tán cây khổng lồ che khuất bầu trời, càng làm tăng thêm bầu không khí âm u.
Bạn cần đăng nhập để bình luận