Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 859: Được Nước Làm Tới 2

"Thật sự không đẹp bằng nét chữ của em. Chữ viết của cô ấy và chữ của em rất khác."



"Vậy chắc chắn cô ấy đã cố ý sao chép chữ viết tay của em."



Nhưng làm sao Tiết Ninh Nam biết chữ viết của cô như thế nào?



Trừ khi Tiết Ninh Nam đọc chữ viết của cô và sao chép và luyện tập nó một cách đặc biệt, nếu không thì chữ viết sẽ không giống như vậy.



Bây giờ có một câu hỏi, làm thế nào Tiết Ninh Nam có được chữ viết của cô.



Về cơ bản cô không viết khi ở nhà, sách và những thứ cô viết đều được cất giữ trong không gian, ai cũng không thể lấy trộm được.



Chỉ có dữ liệu sản xuất bia cần được ghi lại hàng ngày trong nhà máy rượu, vì vậy chữ viết tay sẽ bị rò rỉ từ nhà máy rượu.



Cô nhớ mấy ngày trước cô đã đưa cho Tiểu Thạch Đầu hai ba mảnh giấy có ghi số liệu, sau đó lại có một đứa trẻ khác xin nhưng cô không đưa.



Chẳng lẽ chữ viết rò rỉ ra từ Tiểu Thạch Đầu?



Tiết Ninh Nam đã hối lộ Tiểu Thạch Đầu hay đây chỉ là một sự vô ý?



Cô nhớ tới Tiểu Thạch Đầu từng nói Tiết Ninh Nam là nữ nhân xấu, Tiểu Thạch Đầu có lẽ sẽ không giúp Tiết Ninh Nam.



Nhưng Tiết Ninh Nam những ngày đó đều ở trong nhà Trang Phi Phi, Trang Phỉ Phỉ nhất định sẽ giúp cô ta, chẳng lẽ Tiểu Thạch Đầu bị Trang Phỉ Phỉ mua chuộc sao?



Cô nghĩ đến đôi mắt trong sáng cùng vẻ ngoài ngây thơ đáng yêu của Tiểu Thạch Đầu, cô không muốn tin chút nào, khi nhìn thấy Tiểu Thạch Đầu cô sẽ biết và hỏi.



Cô vào bếp nấu ăn, Tiết Ngạn Thần đến phụ giúp, khiến việc làm theo sự dẫn dắt của chồng thực sự là nghĩa vụ của người phụ nữ.



Vừa ăn tối xong, Lạc Trường Thiên rất sáng suốt trở về phòng. Tiết Ngạn Thần giống như một con cún lớn, đi theo Lạc Tĩnh Nghiên bat cứ nơi nào cô đi, cuối cùng anh đã đạt được mong muốn của mình và theo Lạc Tĩnh Nghiên vào phòng của cô.



Cánh cửa đóng lại và khóa lại, cả hai lại bắt đầu đòi hỏi lợi ích từ nhau.



Khi tình yêu đã mãnh liệt, người đàn ông khàn giọng nói: " Vợ ơi, chúng ta cưới nhau đi. Lần này anh về quê sẽ nộp đơn kết hôn hoặc xin giải ngũ. Anh muốn cưới em sớm nhất có thể."



Anh không chỉ muốn trở thành một cặp đôi thực sự với vợ mình càng sớm càng tốt và muốn ở bên cô mỗi ngày mà còn vì ảnh hưởng của sự việc này, chỉ khi họ kết hôn, anh mới không còn sợ mắt cô nữa. .



"A2?" Lạc Tĩnh Nghiên kinh ngạc nói: "Anh có nói phải hai năm, hiện tại mới chưa đầy một năm."



Anh nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Lạc Tĩnh Nghiên và đặt nó lên ngực anh.



" Vợ ơi, em có biết lần này nhìn thấy lá thư chia tay đó, anh cảm thấy khó chịu như thế nào không, anh thực sự sợ một ngày nào đó em không còn thuộc về anh nữa."



Khóc mắt anh dần đỏ hoe, giọng nói như nghẹn ngào.



Lạc Tĩnh Nghiên một tay ôm lấy khuôn mặt tuan mỹ của anh: "Em hứa với anh, em sẽ không bao giờ bỏ rơi anh. Năm sau thì thế nào?" Người dân trong làng đã chấp nhận ba mẹ cô, Lạc Trường Thiên đang học trung học cơ sở và có thể sống trong khuôn viên trường.



Nhưng cô cảm thấy việc sắp xếp vẫn chưa hoàn tất và sẽ mắt một thời gian.



Thấy người đàn ông không lên tiếng, cô nói: "Nếu anh không tin, em thê với anh."



"Không, anh tin em. Nhưng em có thể cùng anh về Bắc Kinh trong dịp Tết Nguyên đán năm nay được không? Ba, bà nội và chị cả anh đều chưa từng gặp mặt em. Đặc biệt là bà nội, bà vẫn không biết anh có quan hệ tình cảm. Nếu em đi, nhất định có thể làm cho người bat ngờ. Về phần Tiết Ninh Nam, anh cam đoan không để cô ay xuất hiện trước mặt em."
Bạn cần đăng nhập để bình luận