Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 380: Đón Tết 1

Sau đó, có mấy người bàn luận nguyên nhân bọn họ ngất đi, nhưng bọn họ chỉ biết mình bị tấn công, không biết rốt cuộc là thứ gì đã tân công mình.



Hồ Tam nói: "Ông chủ, chuyện này thật kỳ lạ, thứ tấn công chúng ta căn bản không phải là người, không biết là loại quái vật gì."



"A?" Vừa nói lời này, lão Bưu cũng sợ hãi "Nếu là người thì không sao, nhưng nếu là vật khác... Trên thế giới này thật sự có ma, thần, quái vật sao?" ông ta hỏi Hồ Tam .



"Ông, trước đây ta chưa từng tận mắt nhìn thấy qua, cho nên ta thật sự không tin, nhưng hôm nay ta có chút tin rồi."



"Mẹ kiếp!" lão Bưu tức giận dùng nắm đắm đập xuống đất: "Ta thật ngu ngốc."



"Ông chủ, chúng ta không sao cả, chỉ là bị mắt một chiếc xe, vẫn may không mắt mát hàng hóa hay tiền bạc gì cả."



"Những việc này tao và bố mày từ trước đến nay chưa bao giờ thất bại." lão Bưu biết bây giờ không phải lúc cãi vã với người của mình: "Mẹ kiếp, đi xem người đó đã tỉnh hay chưa."



Thuộc hạ của lão Bưu vội vàng đi xem, sau đó quay lại bam báo: "Ông chủ, cậu ta vẫn đang hôn mê trong hộp."



"Vậy thì không phải là người của hắn làm, nếu không, người của hắn cũng sẽ không thể không mang hắn đi." Hồ Tam nói.



Lão Bưu nói: "Hôm nay xem như chúng ta xui xẻo, khi trở về sẽ nhờ bà đồng thắp hương giúp chúng ta xua đuổi tà ma, làm ăn phát đạt".



"Được rồi, lão Bưu."



Lão Bưu không khỏi lạnh sống lưng khi nghĩ đến việc vô duyên vô cớ bị tấn công, có lẽ ông ta đã làm quá nhiều chuyện xấu và có một số ác niệm trong lòng, nên không dám tàn nhẫn với Trang Phi Phỉ, cũng không dám ở lại đây nữa, nên nhanh cùng thuộc hạ của ông ta nhanh chóng rời đi.



Trong rừng chỉ còn lại Trang Phi Phi trong hộp gỗ. Khi tỉnh dậy, cô ta thấy mình đang nằm cuộn tròn trong một chiếc hộp gỗ, thứ đầu tiên cô ta nghĩ đến chính là hàng hóa của mình và vội vã bước ra khỏi chiếc hộp gỗ đó.



Phát hiện ra lão Bưu và thuộc hạ của hắn, còn có chiếc xe tải lớn mà bọn họ lái đều không thấy nữa.



Tim cô ta chợt đập thình thịch, cô ta chạy vội đến chỗ vừa rồi đã chất hàng hóa nhưng đều trống rỗng.



Chẳng còn lại gì nữal



Lão Bưu thực sự đã tấn công côi



Hai giao dịch của cô với lão Bưu đều thất bại và cô bị mắt lượng lớn hàng hóa, điều này không thể không khiến cô nhớ đến lão Đồng, so với lão Bưu thì lão Đồng là một người đáng để hợp tác hơn.



Tuy nhiên, sau khi trải qua hai lần giao dịch thất bại, cô đã hơi kiệt quệ về tinh thần lẫn thể chất.



Trong thời gian ngắn, cô không có ý định bán số lượng lớn hàng hóa nữa, đợi sau Tết nguyên đán rồi mới tính tiếp.



Lạc Tĩnh Nghiên và hai con mèo của cô đã trở lại khu thanh niên tri thức từ lâu, để thưởng cho hai anh hùng vĩ đại của mình, Lạc Tĩnh Nghiên một lần nữa nấu những món thịt nướng thơm ngon cho chúng.



"Lần sau chị sẽ lấy thịt bò và thịt cừu từ Trang Phi Phi để nấu thêm nhiều món ngon cho các em."



"Cám ơn chủ nhân." Hắc Hỗ đang nhai miếng sườn heo cay thơm.



Hổ Béo cúi đầu gầm gm với miếng thịt, căn bản không thèm nói chuyện.



Lạc Tĩnh Nghiên không có ý định kinh doanh ở chợ đen trong thời gian này.



Với lại lần này Trang Phi Phi bị lừa, có thể cô ấy sẽ không dám vận chuyển hàng hóa trong một thời gian, hơn nữa vì việc quay vòng vốn của lão Bưu gặp khó khăn nên nếu cô ấy chủ động làm ăn với lão Bưu thì sẽ tựa như đưa cừu vào miệng cọp, cho dù cô chắc chắn có thể tránh không bị tống tiền, cô cũng sẽ không kiếm được lợi nhuận gì, đó là một sự lãng phí thời gian.



Trong mấy ngày này tốt hơn hết là nên im lặng và vui vẻ đón năm mới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận