Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 136: Đến Nhà 2

Thím Hồ nhíu mày, chỉ sợ Tam Nhi nhà mình không cưới được cô gái mình thích rồi.



Đỗ Nghệ Nam nghe Lưu Tuệ Phương khen Tiết Ngạn Thần thì hu lạnh nói: "Dáng cao người đẹp thì sao chứ, ai gả cho anh ta chắc cũng sẽ như ở góa thôi. Nếu tôi là Lạc Tĩnh Nghiên thì tôi sẽ không bao giờ tìm người yêu khiếm khuyết đâu."



Nghe xong lời của cô ta thì mắt thím Hồ sáng hơn.



"Ý của cháu là, phương diện kia của cậu ta không được, không phải đàn ông bình thường."



Đỗ Nghệ Nam gật đầu. "Vậy cậu ta là ai thế?"



"Thanh niên trí thức đến của đại đội Tiền Tiến, tên là Tiết Ngạn Thần."



Thim Hồ nghĩ ngợi một lát xong thì kéo Hồ Tam Cường đi ra ngoài, lại đi vào nhà Lạc Tĩnh Nghiên rồi nói: "Thanh niên trí thức Lạc à, thím biết hết rồi, người yêu cháu đẹp thì đẹp nhưng không ăn được, cháu gả cho cậu ta sẽ phải ở góa dù chồng còn sống, thanh xuân của phụ nữ rất quan trọng, sao cháu phải làm thế chứ?"



"Cháu nguyện ý, cháu chỉ thích anh ấy, anh ấy không bình thường thì cháu cũng thích, càng không bình thường càng thích.”



"Tĩnh Nghiên, cháu cần nghĩ kỹ, lay chong la viec ca doi. Chau con nhỏ, không rõ, sau này cháu sẽ hối hận thôi."



"Yên tâm, cháy tuyệt đối sẽ không hối hận."



"Cháu thật sự rất khác mấy cô gái khác." Bà ấy kéo Hồ Tam Cường đi khỏi khu nhà ở của thanh niên trí thức.



Đến tối lúc thím Hồ làm com xong đi vào phòng gọi Hồ Tam Cường đi ăn cơm thì thấy Hồ Tam Cường đang cầm kéo và cởi thắt lưng.



Sau khi thím Hồ thấy thế thì hoảng sợ: "Trời ơi, Tam Cường, con định làm gì? Chỉ là một đứa con gái thôi mà, cô ấy có người yêu thì mình tìm người khác." Hồ Tam Cường nói: "Mẹ, cô ấy nói thích thế, càng không bình thường càng thích, con biến mình thành như vậy, không bình thường hơn tên kia, có lẽ cô ấy sẽ thích con.”



"Haizz, đứa nhỏ ngốc này." Thim Hồ nhanh chân chạy đến giành lấy cái kéo trong tay Hồ Tam Cường rồi ném đi, bà ấy tức đến vỗ đùi: "Cô ấy thích như thế thì con cũng không thể cố ý làm mình tàn tật chứ, con nghĩ xem, nếu con không bình thường, sau này không sinh được con thì những cô gái khác cũng không muốn gả cho con đâu."



"Nhưng mà mẹ ơi, con thích cô ấy lắm."



Thím Hồ đau lòng con trai, bà ay nghĩ đi nghĩ lại rồi nói: "Chúng ta đến nhà dượng con đi, ông ấy là quan lớn, nhờ ông ấy nghĩ cách cho chúng ta.”



Ăn cơm xong, hai mẹ con dắt nhau đi đến nhà bí thư chỉ bộ thôn.



Thim Hồ nói lại sự việc cho bí thư chi bộ nghe: "Anh là dượng Tam Nhị, lại có tài, nhất định phải giúp thằng bé đấy."



Bí thư chi bộ nói: “Thanh niên tri thức Lạc kia có người yêu rồi, hơn nữa địa vị của cậu ta cũng không nhỏ đâu, là thân thích của quản đốc Nhà máy thực phẩm day máy người đừng nghĩ đến người ta nữa."



Thim Hồ nói: "Nhưng mà Tam Nhi rất thích thanh niên tri thức Lạc, thằng bé chưa bao giờ thấy được cô gái nào xinh như vậy, vì thanh niên tri thức Lạc mà thằng bé suýt mắt mạng, lúc nãy ở nhà, thằng bé còn muốn, còn muốn cắt bỏ thứ để nối dõi tông đường."



Con trai cả của con trai bí thư chi bộ - Lại Xuân Minh làm việc ở công xã về nhà ăn cơm tối, lúc này anh ta đúng lúc lúc ở bên cạnh, nghe thấy cô gái xinh đẹp trong miệng thim Hồ thì xuân tâm nhộn nhạo.



Mà Lại Xuân Thảo nghe thấy họ nói đến thanh niên tri thức nữ xinh đẹp thì nghĩ ngay đến Lạc Tĩnh Nghiên, nếu Hồ Tam Cường cưới được Lạc Tĩnh Nghiên thì Tiết Ngạn Thần chẳng phải sẽ độc thân à? Bọn họ nghe thấy nhưng cũng không nói gì, chỉ ngồi nghe thím Hồ nói chuyện với ba mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận