Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 679: Mất Phương Hướng 3

Cô đi đến cửa thôn, trên xe bò đã có bốn năm người ngồi, đợi cô lên ngồi chưa được bao lâu, xe bò đã chật kín người, bác Trương vung roi lên đánh vào lưng bò, con bò vàng bò... òoo lên một tiếng, rồi chạy đi vun vút.



Lúc Trang Phi Phi đi ngang qua quán rượu, vì đối thủ một mắt một còn của cô ta còn ở trong đó, cô ta còn cố tình quay đầu liếc nhìn vào trong, không thấy Lạc Tĩnh Nghiên, trong lòng cô ta cũng không quá phập phông, tiếp tục đi đến núi.



Sau khi Lạc Tĩnh Nghiên đến thị trần, trước hết là tìm chỗ để lấy đôi găng tay kia từ không gian ra, sau đó lấy thêm một ít bánh trứng, rồi cầm theo đến nhà họ Tần.



Hôm nay làm sinh nhật cho bà cụ Tần, Tần Trân Trân cố tình xin nghỉ không đến xưởng, chị dâu cả nhà họ Tần là Lâm Sương Sương mang thai đã hơn chín tháng, trong xưởng duyệt cho nghỉ thai sản, ở nhà đợi sinh, những người khác thì giữa trưa cũng sẽ về chúc mừng sinh nhật cho bà cụ Tân.



Hiện tại vì thiếu thốn vật tư, cộng thêm vấn đề chính sách nghiêm trị, nhà ai cũng không dám tổ chức tiệc mừng thọ quá lớn, trên cơ bản là trong nhà ăn với nhau bữa cơm là được rồi.



Lạc Tĩnh Nghiên đưa đào mừng thọ mà mình tự làm cho bà Tần xem, bà Tần vui không khép được miệng.



"Con bé này, bà đà nói cháu đến là được rồi mà, không cần mang đồ gì theo hết. Nhưng mà đào mừng thọ này cháu làm đúng là quá hợp ý của bà, bà vô cùng thích. "



"Bà à, con còn muốn làm mi trường thọ cho bà nữa đó. "



"Đứa nhỏ con quá chu đáo rồi. "



Bà Tần và Lạc Tĩnh Nghiên cùng nhau vào bếp, để Lâm Sương Sương nghỉ ngơi, Tần Trân Trân đang ở trong chuẩn bị bữa trưa, Lạc Tĩnh Nghiên nhào bột mì chuẩn bị làm mì trường thọ, bà Tần ngồi bên cạnh nhặt rau, giúp đỡ cho hai cô ấy. Lạc Tĩnh Nghiên phát hiện ra là Lâm Sương Sương sắp sinh nên nhân lúc Tần Trân Trân và bà Tần không để ý, cô đã trộn thêm một ft nước suối thần vào trong lúc nấu cơm, hi vọng có thể giúp ích được cho Lâm Sương Sương khi cô ấy sinh con, không đến mức quá đau đớn trong quá trình sinh nở.



Ba người vừa làm việc vừa nói chuyện phiếm, bà cụ nhớ đến chuyện cưới xin của hai cô, nhân tiện nói: "Tinh Nghiên, hiện tại Trân Trân với đồng đội của Ngạn Thần cũng đã thành người yêu của nhau rồi, sau này sau khi hai đứa kết hôn, nếu đi theo hai đứa nó vào quân doanh thì còn có thể bầu bạn với nhau đó. "



Lạc Tĩnh Nghiên không chắc cuối cùng mình có đi theo vào quân doanh hay không, không để cho bà cụ mắt hứng nên gật đâu.



Tần Trân Trân nói: "Chị dâu, mong chúng ta tới đó có thể làm hàng xóm với nhau, ngày nào cũng có thể ở cạnh nhau. "



"Tuy là bây giờ nói những chuyện này thì còn sớm quá, nhưng em lại mong chúng ta có thể làm hàng xóm.



"Kết hôn thì cùng nhau kết hôn, cùng nhau sinh con, chị thấy thế nào?”



Vì Tần Trân Trân và Lạc Tĩnh Nghiên chung sống đã quá quen, nói chuyện không giữ mồm giữ miệng.



Lạc Tĩnh Nghiên cười nói: "Kết hôn thì cũng có thể cùng nhau kết hôn, nhưng chuyện sinh con thì sao em lại có thể chắc chắn như thế?"



"Hahahaha. Thôi bỏ đi, nếu mà cùng nhau sinh con, hai người chúng ta đều cần được chăm sóc, chắc chắn sẽ rất rối, chỉ bằng mỗi người lần lượt sinh con, cũng có thể chăm sóc được cho nhau. "



"Ù, "



Trên phía tây núi đại đội Thắng Lợi.



Từ lúc Trang Phi Phi rời khỏi nhà đã khoảng hơn hai tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng tới trong núi sâu, hiện tại nơi mà cô ta đang đứng là khu vực mà trước giờ cô ta chưa từng đặt chân tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận