Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 671: Lại Đến Thị Trấn 3

Giữa bữa ăn cơm chung với bà cụ Tần ở nhà họ Tần, bà cụ Tần nói: "Tĩnh Nghiên, ngày kia là sinh nhật của bà, bà muốn cháu qua đây. Nhưng mà hôm đó bà không cần cháu mang gì tới đâu, cháu đến thôi là được rồi, cháu đến được thì đó đã là món quà lớn nhất dành cho bà. "



"Bà ơi, cháu sẽ đến ạ. "



Chắc chắn là bà cụ Tần sợ cô tốn kém, vậy thì cô sẽ tự làm chút gì đó tặng cho bà cụ Tân.



"Bà ơi, hôm đó tới cháu làm mì trường thọ cho bà nhé. "



"Được được, có thể ăn mì trường thọ do đích thân con làm, bà cầu còn không được đây, bà thật sự rất mong đợi đến ngày sinh nhật hôm kia. "



Sau khi Lạc Tĩnh Nghiên về thì đi vào trong không gian, dùng bột mì, trứng gà và đường trắng để làm một quả đào mừng thọ cho bà cụ Tần, định ngày kia sẽ đem đi.



Trong không gian của cô có chức năng giữ tươi tự nhiên, làm đào mừng thị xong để ở trong không gian, hai ngày sau lấy ra thì cũng vừa lúc, vô cùng tươi mới.



Làm đào mừng thọ xong, cô nhớ đến bánh trứng, hình như mọi người trong nhà vẫn chưa từng ăn bánh trứng do cô làm, bánh trứng tự mình làm không có bất kỳ chất phụ gia hại sức khỏe nào, còn vô cùng tươi, có thể yên tâm để cho người nhà ăn, nếu họ có hỏi thì nói là mua trong hợp tác xã cung ứng tiêu dùng.



Haha, lý do này đúng là trăm lần thử trăm lần thành công!



Nguyên liệu chủ yếu để cô làm bánh trứng là trứng gà, đường trắng và bột mì, không trộn thêm một chút nước nào, mặt khác lại thêm vào một ít sữa bò và mật ong với số lượng vừa phải, không chỉ ngon hơn bánh trứng do hợp tác xã cung ứng tiêu dùng bán, mà còn dinh dưỡng hơn nữa.



Cô dùng giấy dầu gói kỹ số bánh trứng đã làm xong lại, Lạc Trường Thiên tan học về, cô để cho Lạc Trường Thiên ăn máy cái trước, buổi tối đem theo hai túi, hai chị em cùng đến chuồng bò.



Trang Phỉ Phỉ ở sát vách thì không hợp với cô, nên luôn vô tình hay cố ý để ý đến động tĩnh bên chỗ họ.



Trang Phỉ Phỉ từ trong nhà vệ sinh đi ra, thấy bên Lạc Tĩnh Nghiên không có ánh đèn, cô ta lầm bam: "Ngủ sớm vậy, heo hả. "



Sáng sớm hôm sau, Lạc Tĩnh Nghiên ăn sáng xong, Lạc Tĩnh Nghiên đến quán rượu trong thôn trước, định nhanh chóng làm cho xong hết phần việc thuộc về mình, sau đó đến thị tran làm sinh nhật cho bà cụ Tần.



Nhà họ Lưu.



Trước kia Lý Hồng anh và Lưu Ái Quốc ra đồng làm việc, mẹ Lưu ở nhà nấu cơm, bà ta thấy trong máy lọ muối không có muối, xì dầu với dam trong nhà cũng đã vơi đi không còn nhiều, bà ta thở dài thườn thượt: "Lại phải tốn tiền nữa. "



Từ sau đợt ăn tết được ăn chút thịt thà với chút bánh kẹo ngọt các thứ, ba bốn tháng nay ngày nào cũng toàn ăn cơm rau dưa, trong miệng thấy thèm ghê gớm, bà ta cắn nhẹ môi, định đến hợp tác xã cung ứng tiêu dùng mua chút kẹo trái cây về ăn.



Bà ta bỏ cái nồi xuống rồi về phòng mình lấy tiền, toàn bộ tiền trong nhà đều do bà ta giữ, Lưu Ái Quốc đi làm kiếm tiền đều giao hết cho bà ta.



Lần trước Lý Hồng Anh bị thương, bà ta tiêu hết tiền trong nhà, còn thiếu cả cục nợ, ban đầu bà ta định bớt ăn bớt mặc lại, cố gắng trả hết nợ trong nhà trước rồi mới tính tiếp.



Nhưng sau này nghĩ lại, số tiền đó đều là vì Lý Hồng Anh nên mới nợ, lẽ ra phải do Lý Hồng Anh trả lại mới đúng, nhưng nếu chỉ dựa vào công điểm mà một mình Lý Hồng Anh kiếm, chắc nhiều năm cũng trả không hét, thế là bà ta lén lút đi liên hệ với người ta tìm nhà cho Lý Hồng Anh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận