Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 196: Trở Nên Tàn Phế 1

Chuong 196: Tro Nen Tan Phe 1



Phạm Tĩnh Lan nắm chặt nằm tay, cô ấy rất muốn quay đầu đập chết cái lão già không biết không phân biệt đúng sai mà chỉ biết thiên vị cho con trai của mình này.



Nhưng khi nghĩ đến các con, cô ay lại nhịn xuống.



"Con không làm anh ta phát điên, con mà làm anh ta phát điên thì đối với con có chỗ tốt gì? Hơn nữa, con có bản lĩnh gì khiến anh ta phát điên được chứ? Đêm qua lúc anh ta ra ngoài vẫn còn rất tốt, mà bản thân ba phải biết anh ta ra ngoài làm gì. Về phần tại sao anh ta lại phát điên thì chỉ có thể tự hỏi chính anh ta mà thôi." Me Lại cũng là người không biết phân biệt đúng sai, con trai mình xảy ra chuyện, nhưng lại tìm nguyên nhân ở trên người của người khác trước, bà ta phụ họa cùng với bí thư chi bộ Lại trách cứ Phạm Tĩnh Lan.



"Nửa đêm nó mới ra ngoài, còn không phải là do cô không có bản lĩnh, hầu hạ không tốt cho người đàn ông của mình sao? Nếu cô có thể làm nó vừa lòng thì cũng đâu đến nỗi chạy ra ngoài vào lúc nửa đêm chứ?"



"Con, là anh ta lăng nhăng, không thể trách con!" Phạm Tĩnh Lan quay mặt đi.



"Cô không thừa nhận sai lầm của mình, còn cãi chày cãi cối." Mẹ Lại tức tối, không muốn buông tha cho Phạm Tĩnh Lan, bí thư chi bộ Lại quát lên một tiếng: "Đừng ầm ï nữa, còn không nhanh đi tìm nó về đi!"



Cả nhà lập tức lên đường và gọi một số người trong nhà chạy đi tìm Lại Xuân Minh ở khắp nơi trong thôn.



Lại Xuân Minh cười ngốc nghếch cả đoạn đường, bất giác đi đến trước cửa nhà Tần Ngọc Mai, Tần Ngọc Mai đang rửa rau ở trong sân, đột nhiên nhìn thấy phía trước bãi đất trống trước cửa có một người đàn ông cả người bừa bộn, cô ấy nhìn qua trông rất giống Lại Xuân Minh, vội bỏ rau xuống chậu rồi đi ra ngoài, đi tới gần, xác nhận người kia chính là Lại Xuân Minh. Cô ấy thấy dáng vẻ người không ra người quỷ không ra quỷ của Lại Xuân Minh, không nhịn được mà bật cười, cười vô cùng sảng khoái.



"Lại Xuân Minh, không nghĩ tới anh mà cũng có ngày hôm nay, không biết là ai đã giúp tôi xả cơn giận biến anh thì bộ dạng như thế này. Thật đúng là sướng cả tâm hồn mà. Chỉ cần nhìn thấy anh trong bộ dạng khốn khổ như vậy, bản thân tôi sắp vui đến phát rồ luôn rồi."



Lúc trước khi vừa tới nơi này không lâu thì cô ấy bị Lại Xuân Minh để mắt đến, Lại Xuân Minh vừa uy hiếp vừa dụ dỗ cô ấy, ngoài việc cho cô ấy một số ân huệ nhỏ ra, còn nói có thể vì cô ấy mà ly hôn vợ của mình, nhưng nếu cô ấy dám từ chối, anh ta sẽ khiến cô ấy không thể lăn lộn được ở chỗ này. Cơ hội tốt không tới lượt, mà còn muốn cho cô ấy phải làm công việc vất vả và mệt mỏi nhất, thậm chí là có thể bịa ra một số tội danh khiến cô ấy phải gục ngã.



Lúc đầu, cô ấy còn ra sức chống cự, nhưng sau đó không bao lâu đành phải nhượng bộ, bởi vì cô ấy thừa nhận là mình không thể chịu đựng được công việc lao động chân tay bản thỉu và nặng nhọc, cứ ba ngày là lại ngất xỉu và bị Lại Xuân Minh dùng tội danh để uy hiếp.



Cô ấy và Lại Xuân Minh đã duy trì mối quan hệ này được một năm, sau đó Lại Xuân Minh có mục tiêu mới, cho nên anh ta đã ném cô ấy cho một người đàn ông khác ở trong thôn còn lấy được một ít tiền từ người đàn ông đó.



Mặc dù cô ấy rất ghét người đàn ông đó, thậm chí là vừa nhìn thấy đàn ông đó là đã cảm thấy buồn nôn đến mức muốn nôn mửa, nhưng lại không còn cách nào khác, chẳng hiểu sao lúc cô ấy và người đàn ông đó lại ngủ chung với nhau, đã bị những người khác trong thôn nhìn thấy, cho nên không còn lựa chọn nào khác ngoài việc kết hôn với anh ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận