Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 742: Đuổi Khỏi Phường Rượu 1

"Chú, nếu cháu muốn phi lễ với chú thì cháu không phải người.



"Đúng vậy, giờ cô là chó mà.”



"Chú, chú nói đùa à."



Lý Cửu Thúc thấy mình không thoát khỏi Lý Hồng Anh, đột nhiên quay đầu nhìn về phía Lạc Tĩnh Nghiên cầu cứu.



Một ông lão như ông ấy không thể lại gần Lý Hồng Anh, cũng không thể đánh cô ta, cũng may là có Lạc Tĩnh Nghiên ở đây. Ông ấy hi vọng Lạc Tĩnh Nghiên có thể giúp ông ấy đuổi Lạc Tĩnh Nghiên ra khỏi phường rượu.



Lạc Tĩnh Nghiên không muốn liên quan gì tới Lý Hồng Anh, nhưng thấy Lý Cửu Thúc khó xử như vậy thì cô cũng phải giúp ông ay một phen.



Cô nắm một nắm gạo lặng lẽ rải xuống dưới chân Lý Hồng Anh. Lý Hồng Anh dẫm phải gạo trên mặt đất lập tức nằm bò xuống dưới đắt.



Nhưng khi cô té ngã thì nửa người trên gần Lý Cửu Thúc đã đạt tới phạm vi dò xét của cô ta. Hệ thống trong cơ thể cô ta tranh thủ cơ hội đó mau chóng tiến hành phán đoán Lý Cửu Thúc.



Sau đó vô cùng tiếc nuối nói với Lý Hồng Anh: [Ký chủ, lần này cô ngã lại uỗổng phí rồi."



Trên người Lý Cửu Thúc cũng không có không gian, Lý Hồng Anh ủ rũ đắm lên mặt đất, sau đó bò dậy trừng mắt liếc nhìn Lý Cửu Thúc.



Lý Cửu Thúc có chút buồn bực. Biểu cảm đó của Lý Hồng Anh có ý gì, còn tức giận liếc nhìn ông ấy, chẳng lẽ ông ấy không cho cô ta đùa giỡn là ông ấy sai sao?



Tuy ông ấy già nhưng vẫn phải bảo vệ trinh tiết và danh tiết mình mà.



Đàn ông thì không thể tự bảo vệ mình sao?



Lý Hồng Anh lại liếc nhìn Lạc Tĩnh Nghiên. Ban nãy chính là Lạc Tĩnh Nghiên rải gạo xuống làm cô ta té ngã.



Nhưng bây giờ cô ta còn bận tìm không gian, tạm thời không có tâm trạng so đo với Lạc Tĩnh Nghiên. Cô ta bò dậy, phủi phủi đất trên người, không nói gì mà xoay người đi khỏi phường rượu.



Chờ cô ta đi rồi, Lý Cửu Thúc mới thở phào nhẹ nhõm. Ban nãy may có Lạc Tĩnh Nghiên ra tay cứu ông ấy. Nếu Lý Hồng Anh còn cố chấp thêm chút nữa thì ông ấy gặp phiền phức rồi.



Dù sao thì ông ấy cũng là đàn ông, nếu dùng sức lực đẩy ngã Lý Hồng Anh thì sẽ bị người ta nói ra nói vào.



Ông ấy mau chóng nói cảm ơn Lạc Tĩnh Nghiên: "Sư phụ, cảm ơn cô. Nếu không phải ban nãy cô kịp thời ra tay ngăn cô ta lại, thật không biết cô ta sẽ làm gì ông lão như tôi nữa.” Lạc Tĩnh Nghiên cười nói: "Cửu Thúc, không ngờ một người lớn tuổi như chú lại có thể hấp dẫn được vợ người ta, mị lực thật lớn nha.”



Khuôn mặt già của Lý Cửu Thúc đỏ lên: "Ai da, cô đừng có trêu tôi. Tôi làm gì có mị lực, lúc trẻ còn có chứ bây giờ già rồi, tôi biết mình như nào mà. Nên tôi cảm thấy vợ Ái Quốc thật kỳ lạ. Cô nói dù cô ta có không an phận, thì cũng không thể trắng trợn, táo bạo như vậy chứ. Kỳ quái, thật quá kỳ quái."



Lạc Tĩnh Nghiên cũng cảm thấy Lý Hồng Anh có chút kỳ lạ. Mấy hôm trước lúc cô gặp Lý Hồng Anh vẫn chưa phát hiện tinh thần cô ta có vấn đề. Nhưng từ đó về sau trong thôn bắt đầu lan truyền những tin đồn nhảm nhí về cô ta, đều nói cô ta theo dõi đàn ông trong thôn.



Vì sao cô ta lại muốn theo dõi những người đàn ông đó? Đột nhiên trong đầu cô nảy sinh một suy nghĩ đáng sợ. Chẳng lẽ là muốn hút lấy dương khí những người đàn ông đó, hấp dương bổ âm?



Không đúng, không đúng, suy nghĩ này không thể nào là sự thật vì Lý Hồng Anh không phải là yêu ma quỷ quái.



Cô ta chỉ có một hệ thống mà thôi, không thể xuất hiện chuyện mơ hồ như vậy.



Vậy rốt cuộc là vì sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận