Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 413: Chơi Một Cái Gì Đó Mới 1

Cô tràn day tự tin rằng mình rất nhanh có thể có được hàng chục triệu vật tu của nữ chính.



Đến lúc đó, cô không chỉ có thể có được thực phẩm cùng thịt heo ăn không hết thời đại này, mà vải và bông cũng dùng không hết, còn có thể có được rất nhiều đồ chơi cao cấp chỉ có ở thế hệ sau.



Lý Hồng Anh nhớ tới thực phẩm cùng thịt heo, trong lòng liền rung động, từ sau khi ở nông thôn cô ta chỉ có thể ăn bánh bột ngô thậm chí bánh ngô, cũng chỉ ở thời điểm năm mới mới ăn qua một lần thịt heo, nhớ tới đồ vật trong không gian của Trang Phi Phi, cô ta liền thèm chảy nước miếng.



Nhưng mà, những thứ đồ đó và ngay cả không gian của Trang Phi Phi rất nhanh liền trở thành của cô ta, càng nghĩ càng phấn khích, khóe môi liền cong lên.



Cái gì mà nhà họ Lưu, cái gì mà Lưu Ái Quốc, toàn bộ đều đi hết đi.



Sau này cô ta muốn đuổi hết toàn bộ đám người thối nát này, tự mình trải qua cuộc sống nhàn hạ, thoải mái.



Đã một tháng trôi qua kể từ Tết Nguyên Đán, trong trấn nhà nhà người người tích trữ đồ ăn mừng năm mới đã sớm sử dụng hết, chợ đen trong thị trấn trải qua mấy ngày đóng cửa mừng năm mới, lại một lần nữa sôi động hẳn lên. Trang Phi Phi da trai qua lan bi cướp vật tư, để tránh bị lão Bưu và người của ông ta nhận ra mình, cô ta lại thay đổi diện mạo, một lần nữa khoác lên mình một bộ trang phục khác, lần này cô ta hóa trang thành một người đàn ông trung niên với khuôn mặt đen, can thận bán vật tư trong thị trường chợ đen.



Lạc Tĩnh Nghiên sau khi đi tới chợ đen, vẫn là ăn mặc thành bộ dạng lão Đồng, như vậy Trang Phi Phỉ mới có thể nhận ra cô.



Cô không thả Hỗ Béo ra giúp cô đi nhận dạng Trang Phi Phi giống lần trước, mà chỉ tùy tiện dạo quanh một vòng trước quây hàng.



Bởi vì cô biết Trang Phỉ Phỉ hiện tại chỉ có cô mới có thể tin tưởng, nếu Trang Phi Phi còn muốn hợp tác với cô, thì cô ta sẽ chủ động đi tìm cô.



Không ngoài dự đoán của cô, không lâu sau khi cô đi ngang qua Trang phỉ phỉ, Trang Phi Phi liền chủ động di theo cô.



"Em trai." Trang Phỉ Phỉ gọi cô như thế, cũng không có tiết lộ thân phận của cô ta.



Lạc lĩnh Nghiên dừng bước, quay đầu lại, nheo mắt hỏi cô ta: "Anh trai, anh gọi tôi lại, là có chuyện gì sao?”



Trang Phỉ Phỉ đi thẳng vào vấn đề,"Người anh em, tôi thấy khí vũ của cậu không bình thường, nhất định không phải là nhân vật đơn giản ở đây, chắc là một người buôn bán phải không? Tôi muốn hỏi cậu, có cần nhập số lượng lớn hàng hòa hay không, chỗ của tôi có nguồn cung cấp."



Lạc Tĩnh Nghiên lộ ra dáng vẻ thận trọng, quan sát bốn phía.



Khi nói chuyện với Trang Phi Phỉ, cô cũng giữ thái độ hết sức cẩn thận: "Anh trai, anh thật sự tìm đúng người rồi, tôi cũng rất may mắn, có thể gặp được anh. Nơi này nhiều người tai mắt, không phải nơi thích hợp để nói chuyện, chúng ta tìm một nơi yên tĩnh, từ từ nói chuyện.”



Trang Phỉ Phỉ giống như gặp được cứu tinh, lão Đống vẫn là lão Đống kia, dáng vẻ vẫn luôn thận trọng đáng để cô ta tin tưởng.



Bọn họ đi tới một góc hẻo lánh không người, sau khi xác nhận ở chỗ này nói chuyện sẽ không bị người khác nghe được, bọn họ mới thở phào nhẹ nhõm.



Lạc Tĩnh Nghiên hỏi cô ta: "Không biết anh có thể cung cấp loại hàng hóa nào, tôi trước tiên nói rõ một điều, tôi và những người làm ăn bình thường ở chợ đen có chút không giống nhau, người khác đều buôn bán hoa quả thực phẩm, nhưng tôi đối với những loại hoa quả thực phẩm bình thường không có hứng thú, tôi muốn một số thứ mà nơi đây ít có, những thứ có cảm giác tươi mới một chút. Đạo lý đồ hiếm giá trị mới cao, chắc anh cũng biết phải không, không biết anh có thể đáp ứng điều kiện của tôi hay không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận