Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 386: Ăn Tết Xem Kịch 2

"Chủ nhân tỉnh rồi, chúc ta chúc tết chủ nhân đi." Hắc Hỗ dùng ý thức giao lưu với Hỗ Béo.



"Ừ ừ."



Vì vậy, vào khoảnh khắc Lạc Tĩnh Nghiên ngồi dậy, hai con mèo liền đồng thời giơ móng mèo, chúc tết với Lạc Tĩnh Nghiên: "Chủ nhân, năm mới vui vẻ!"



Lạc Tĩnh Nghiên vô cùng vui vẻ, cười cảm ơn hai bé đáng yêu này, cũng chúc tết bọn nó: "Chị cũng chúc các em năm mới vui vẻ!"



Sau khi cô thức dậy, tắm rửa xong liền đi vào nhà bếp, chiên ba cái trứng chiên hình trái tim, cô và hai con mèo mỗi người một miếng.



Đột nhiên nhớ đến vẫn chưa có sữa bò, lần sau, nhất định phải lấy một ít từ chỗ đó của Trang Phi Phi.



Đi vườn trái cây hái một chuỗi nho thạch anh tím vừa mới chín, ăn cùng với hai con mèo. Sau khi Hổ Béo ăn xong, lông trắng xung quanh miệng liền bị nhuộm thành một lớp màu tím.



Sau khi ăn sáng xong, Lạc Tĩnh Nghiên mới đi chuồng bò cùng với Lạc Trường Thiên, chúc tết ba Lạc mẹ Lạc, ba Lạc thở dài một hơi: "Hiện tại ngay cả tiền lì xì cũng không thể cho các con được nữa."



Lạc Tĩnh Nghiên nói: "Con đã là người lớn rồi, con không cần tiền lì xì.”



Lạc Trường Thiên cũng ngay lập tức bày tỏ: "Con cũng lớn rồi, không cần tiền lì xì nữa."



Lúc bọn họ chúc tết bà nội Trương, bà nội Trương cho mỗi người bọn họ một cái bao lì xì, hai người gỡ ra xem, trong mỗi cái bao lì xì đều có mười tờ nhân dân tệ.



Ô ha hal Bà nội Trương cũng có tiền quá rồi.



Bà nội Trương nói: "Trong tay bà có tiền cũng không tiêu được, cho các cháu thì sẽ không uỗng phí."



Lúc này hai chị em mới nhận tiền lì xì: "Cảm ơn bà nội Trương." Từ mùng một tết đến mùng năm tết tháng chạp, có một số đại đội sẽ hát tuồng, bình thường đều là các loại hí khúc địa phương, thỉnh thoảng sẽ có các vở kinh kịch mẫu.



Nội dung biểu diễn của những vở hí kịch này cũng không còn chỉ là những câu chuyện dân gian truyền thống nữa, mà truyền thống được đổi thành những câu chuyện cách mạng mang đặc sắc của thời đại.



Ngày mùng năm tết này, bên chỗ đại đội Đào Hoa có đoàn kịch trong huyện qua đây biểu diễn vở kịch mẫu "Câu chuyện đèn lồng đỏ”*", thành viên trong xã và các thanh niên trí thức trong mấy đại đội đều giành muốn đi xem. * 红灯记 Hồng đăng ký là một vở kinh kịch được trình diễn ở Trung Quốc trong Cách mạng Văn hóa thế kỷ 20, được liệt kê là vở kịch mẫu, là một trong các tác phẩm cách mạng kinh điền.



Mấy ngày này Tần Trân Trân được nghỉ phép, nên cố ý chạy từ thị trắn qua đây, để tìm Tiết Ngạn Thần và Lạc Tĩnh Nghiên.



Cô ấy vẫn chưa biết vị trí Tri Thanh Điểm của đại đội Thắng Lợi. Vì vậy đi đại đội Tiền Tiến trước, để xe ở Tri Thanh Điểm của đại đội Tiền Tiến. Sau đó, đến đại đội Thắng Lợi cùng với Tiết Ngạn Thân.



Lạc Tĩnh Nghiên ra ngoài tham dự cuộc vui đương nhiên phải mang theo Lạc Trường Thiên. Cô đi ký túc xá nam kêu Lạc Trường Thiên, Triệu Quân đứng ở trước cửa, hỏi rằng: "Thanh niên trí thức Lạc, muốn đi chơi với thanh niên trí thức Tiết ở đâu vậy?"



"ĐI đại đội Đào Hoa bên cạnh xem vở kịch mẫu, anh muốn đi cùng không?”



Triêu Quân liếc nhìn Tần Trân Trân đứng bên cạnh Tiết Ngạn Thần, cô gái này là ai vậy nhỉ?



" Đi, đi. Dù sao ở Tri Thanh Điểm cũng rất nhàm chán, đi cùng mọi người để tham dự cuộc vui." Anh ấy đồng ý theo bản năng, sau đó đi đến bên cạnh Tiết Ngạn Thần, nhìn Tần Trân Trân một cái: "Cô gái này là?"



"Em họ tôi." Tiết Ngạn Thần thấy anh ấy dùng ánh mắt hơi nóng bỏng nhìn Tần Trân Trân, liền dùng ánh mắt cảnh cáo anh ấy, đừng nên có những suy nghĩ không nên có.
Bạn cần đăng nhập để bình luận