Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 987: Phát Hiện Bất Thường 3

Cô đứng dậy di ra khỏi phòng, khi cô đi dọc hành lang đến trước một căn phòng thì đột nhiên nghe thấy có tiếng nói từ bên trong truyền ra.



Thật ra thì người bên trong không he nói lớn nhưng vì không gian ban đêm trầm lắng hơn ban ngày sẽ thuận lợi cho việc truyền âm thanh hơn, hơn nữa lúc này vô cùng yên tĩnh, Lạc Tĩnh Nghiên lại thường xuyên uống nước suối linh cho nên tai thính mắt tinh. Cộng tất cả các điều kiện trên lại với nhau nên có thể nghe thấy tiếng nói phát ra từ căn phòng đó.



Sở dĩ cuộc trò chuyện của người trong phòng này thu hút sự chú ý của cô là vì họ nói tiếng anh, hơn nữa cô còn nghe thấy những từ có liên quan đến "kế hoạch tác chiến".



Giao tiếp bằng tiếng nước ngoài và đề cập đến những vấn đề liên quan đến phương diện quân sự, không còn nghi ngờ gì nữa người sống trong căn phòng này rất có thể là địch gián.



Để tránh bị người khác phát hiện nên cô đi thẳng vào không gian, trong không gian có công năng tàng hình nên cô có thể nghe lén bên ngoài mà không cần kiêng dè gì cả.



Cô phát hiện ra giọng anh của những người bên trong không phải là giọng chính gốc mà khẩu âm giống người ở đảo quốc.



Vì để có thể nghe chính xác những chuyện họ đang nói mà Lạc Tĩnh Nghiên không chỉ nghe lén bên ngoài, cô còn thả Hắc Hỗ ra ngoài nữa.



"Hắc Hồ, em đi đến bên bậu cửa số nghe xem họ nói gì."



"Dạ, chủ nhân."



Đã lâu rồi Hắc Hỗ không giúp chủ nhân làm gì nên mấy ngày nay chỉ ở trong không gian, nếu không có Hỗ Béo bầu bạn thì có lẽ đã ngột ngạt chết lâu rồi.



Bây giờ cuối cùng cũng có cơ hội ra ngoài chạy quanh nên nó nhanh chóng nhảy ra ngoài rồi trèo lên bệ cửa sổ của căn phòng đó. Vanh tai của mèo khá to nên có lợi cho việc thu thập âm thanh, thính giác của mèo nhạy cảm ơn người rất nhiều. Hắc Hỗ trèo lên bệ cửa số rồi trốn đằng sau màn cửa nên người trong phòng không phát hiện ra.



Cho dù có phát hiện thì ai lại đi cảnh giác với một con mèo?



Lạc Tĩnh Nghiên cũng nghe được đại khái kế hoạch của bọn họ, nhìn bề ngoài thì họ giống người Trung Quốc nhưng thật ra họ là con cháu của người của đảo quốc ở đây đã đầu hàng vào năm đó, họ được đảo quốc bí mật huấn luyện đề làm địch gián.



Bọn họ cũng đã thành công giành được văn kiện mật nội bộ của quân đội ta, bọn họ đang bàn bạc đánh cắp kế hoạch tiếp theo.



Trong không gian Lạc Tĩnh Nghiên siết chặt nằm tay, mẹ kiếp, có quân địch như vậy ở trong nước sẽ là mối nguy tiềm an rất lớn.



Không lâu sau Hắc Hỗ chạy về.



Chú mèo con không hiểu tiếng anh nhưng nó có trí nhớ rất tốt, nó có thể đọc lại từng chữ một cho Lạc Tĩnh Nghiên nghe.



Lạc Tĩnh Nghiên nghe xong thì phát hiện quả nhiên mình đã bỏ sót một chỗ, có lẽ là lúc cô nghe thì họ nói quá nhỏ.



Hóa ra trong tay họ có một phần tư liệu mật mà họ vừa đánh cắp được, tối nay họ chuẩn bị chuyển giao ra ngoài. "Hắc Hỏ, chúng ta quan sát họ, không được để họ chuyển giao tài liệu ra bên ngoài."



"Dạ."



Lạc Tĩnh Nghiên lặng lẽ chờ đợi trong không gian, không lâu sau thì cửa phòng mở ra, từ trong phòng có một người đàn ông mặc áo Tôn Trung Sơn bước ra, ông ta là một người đàn ông trung niên có vóc dáng trung bình.



Lạc Tĩnh Nghiên rất muốn nhỗổ lên người ông ta, ông ta là tên giặc từ đảo quốc lại giả làm người Trung Quốc còn mặc quần áo truyền thống của người Trung Quốc, đúng là làm ô nhục bộ quần áo.



Người đàn ông trung niên bước ra hành lang quan sát thật kỹ rồi mới di đến nhà xí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận