Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 1102: Cần Truyền Máu 2

Ba đứa con của Lạc Tĩnh Nghiên và Tiết Ngạn Thần sinh ra còn phải đặt tên, giờ chúng còn nhỏ, cả nhà bàn bạc quyết định trước mắt đặt tên ở nhà, đợi lớn thêm chút nữa mới đặt tên thật.



Lạc Tĩnh Nghiên thấy con gái mềm mại mũm mĩm, nên đặt tên ở nhà là Nhu Nhu, tên ở nhà của hai đứa con trai là do Tiết Ngạn Thần đặt, đứa thứ hai là Bình Bình, đứa thứ ba là An An, hàm ý là bình an thuận lợi, mọi việc trôi chảy.



Hai ngày sau, Lạc Tĩnh Nghiên và các con xuất viện, ba đứa trẻ lần lượt được đặt lên giường, đến lượt Lạc Tĩnh Nghiên nằm lên, thì chỗ của Tiết Ngạn Thần đã không còn.



Tiết Ngạn Thần lại đi tìm thợ mộc đóng một chiếc giường, đặt ở bên kia phòng, tự mình ngủ riêng.



Lạc Tĩnh Nghiên bảo Tiết Ngạn Thần rảnh rỗi thì dùng điện tín báo cho ba mẹ Lạc ở tỉnh Cát biết chuyện mình sinh con thuận lợi, để họ khỏi lo lắng cho mình.



Ba đứa nhỏ bú bình hơn một ngày, sữa của Lạc Tĩnh Nghiên đã về, mẹ Tiết và bà nội Tiết đều lo lắng con cái quá nhiều, sữa sẽ không đủ uống.



Nhưng họ đều đánh giá thấp Lạc Tĩnh Nghiên, Lạc Tĩnh Nghiên có nước Linh Tuyền nuôi dưỡng, cho dù các con có bú bao nhiêu cũng đủ, ba đứa nhỏ thường bú sữa đến nỗi ợ hơi.



Tất nhiên, mẹ Tiết và bà nội Tiết cũng thường xuyên làm cho cô những món ăn lợi sữa, nào là canh đậu nành hằm giò heo, canh cá trắm cỏ đậu phụ, canh gà ác, tóm lại là món nào vừa có thể bồi bổ cơ thể vừa có thể giúp lợi sữa thì làm món đó.



Gần hết tháng ở cữ, Lạc Tĩnh Nghiên cảm thấy mình béo lên một vòng, tất nhiên, ba đứa trẻ trong tháng này cũng từ chỗ xanh tím, nhăn nheo, trở thành những đứa trẻ mũm mĩm trắng trẻo.



Vào tiệc đầy tháng của các con, khách đến dự còn đông hơn cả đám cưới của Lạc Tĩnh Nghiên và Tiết Ngạn Thần, ba đứa trẻ, kiếm được ba phần tiền mừng, những đứa nhỏ cười toe toét, giọng nói trong trẻo ấm lòng người.



So với không khí vô cùng náo nhiệt của tiệc sinh nhật bên này, thì Tiết Ninh Nam bên kia lại cô đơn và lạnh lẽo hơn nhiều.



Khi cô ta biết được Tiết Ngạn Thần và Lạc Tĩnh Nghiên có con, muốn đến thăm, thì bà nội Tiết đã đến trước và tìm cô ta, trước tiên nhắc nhở cô ta không được đến chỗ Lạc Tĩnh Nghiên. Bên kia đang là ngày vui, cô ta chỉ có thể một mình ở nhà ấm ức.



Bây giờ đang là tháng Chạp, trên người cô ta đắp hai lớp chăn dày, nhưng cô ta vẫn thấy lạnh.



Đến tối, Tống Thanh Tùng tan tầm trở về, thấy cô ta nằm trên giường ủ rũ, sờ trán, thì ra là bị sốt.



"Ninh Nam, em bị sốt mà em không biết à?"



Lúc này, Tiết Ninh Nam mơ mơ màng màng, lắc đầu, không nói gì.



"Em dậy đi, anh đưa em đến bệnh viện khám.”



Tiết Ninh Nam cảm thấy toàn thân vô lực, không muốn nhúc nhích, bị Tống Thanh Tùng cứng rắn lôi dậy, dìu cô ta đến bệnh viện.



Bác sĩ tiêm cho Tiết Ninh Nam một mũi hạ sốt, đồng thời kê đơn thuốc hạ sốt, tiêu viêm, hai vợ chồng cùng nhau về nhà.



Đến tối, cơn sốt của Tiết Ninh Nam dần dần giảm bớt, cô ta nắm lay tay Tong Thanh Tung: "Anh báo mẹ em rằng em bị bệnh rồi, bảo mẹ em đến thăm em được không?"



"Được."



Sáng sớm hôm sau, Tống Thanh Tùng đi tìm mẹ Tiết, mẹ Tiết nghe nói Tiết Ninh Nam bị bệnh, không nói hai lời đã đến thăm cô ta, bà nội Tiết cũng đi cùng đến xem.



Tiết Ninh Nam nằm trên giường, sắc mặt tiều tụy, môi tái nhợt.



Mẹ Tiết nói: "Ninh Nam, con bị bệnh bao lâu rồi, sao mặt con lại trắng bệch thế này?"



"Mẹ, con mới bị bệnh hôm qua. Trước đó có hơi khó chịu, tự khỏi, lần này hơi nghiêm trọng." "Bi bệnh thì phải chữa cho khỏi."





Chuong 1103: Can Truyan Mau 3


Chuong 1103: Can Truyan Mau 3
Bạn cần đăng nhập để bình luận