Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 451: Nghi Ngờ Đã Được Giải Quyết 1

Chỉ thấy Lạc Tĩnh Nghiên hơi cúi đầu không lên tiếng, cô ta không biết Lạc Tĩnh Nghiên đang tính toán gì tiếp tục hỏi: "Lão Đồng, rốt cuộc cậu đang làm gì, số tiền còn lại đâu?"



Lạc Tinh Nghiên lúc này mới quay sang nhìn Trang Phi Phi, trong mắt hiện lên vẻ bi thương.



Cô thở dài nói: "Lão Hắc, anh là người hợp tác tôi tin tưởng nhất, tôi hi vọng anh có thể hiểu cho tôi, tin tưởng tôi, tiếp tục mua bán với tôi. Chuyện là thế này, tôi kể hết cho anh nghe, hai người anh không đáng tin của tôi hai ngày trước đã lấy tiền đi đánh bạc, tầm nhìn hai người họ hạn hẹp, dưới sự dẫn dụ của người ta đã chơi lớn lại bị người ta lừa gạt, kết quả là thua đến thảm hại, nợ người ta năm vạn tiền cược."



"Bên đó nói bọn tôi phải trả trong vòng một tháng, nếu không họ sẽ lấy của hai người anh của tôi mỗi người một cánh tay, nếu tháng thứ hai vẫn không trả được liền chặt thêm cánh tay còn lại, nếu hai tháng vẫn không trả hết thì chặt mỗi người một cái chân. Đám người đó người đông thế lực mạnh, tâm địa còn độc ác, chuyện gì cũng làm ra được. Tuy anh tôi không đáng tin, nhưng dù sao họ cũng là người thân có huyết thống với tôi, tôi không thể trơ mắt đứng nhìn, không quan tâm gì cả. Tôi, tôi chỉ có thể lấy một phần tiền hàng bù vào trước, Lão Hắc, mạng người quan trọng nhất mà, tôi cũng không còn cách nào khác, tôi không thể trơ mắt nhìn họ bị người khác chặt tay chặt chân."



Trước nay Trang Phi Phi rất bạc tình, cô ta nghe Lạc Tĩnh Nghiên kể lễ một đống khổ, vẻ mặt vẫn dửng dưng không quan tâm, cô ta mới không đi quan tâm sống chết của người khác, điều cô ta quan tâm chỉ có lợi ích của bản thân thôi.



"Lão Đồng, nếu cậu chỉ đưa tôi một vạn năm trăm, vậy chỉ lấy hàng của một vạn năm trăm thôi, còn lại thì để lại cho tôi."



Lạc Tĩnh Nghiên liền biết không thể nào dễ dàng lấy đồ trong tay Trang Phi Phi được, nếu đổi thành một người khác, chỉ sợ cũng không dựa vào vài ba câu nói của đối phương mà giao hàng trị giá mây vạn ra được, trừ phi đầu óc có vấn đề.



Nên hôm nay cô cũng chuẩn bị day đủ rồi mới đến.



Vài ba câu nói không thể đả động Trang Phi Phi, vậy cô sẽ tàn nhẫn hơn.



Nên cô tiếp tục giả vờ đáng thương nói với Trang Phi Phi: "Lão Hắc, tôi đã nói nhiều vậy rồi chẳng lẽ anh không thể thông cảm cho khó khăn của tôi sao? Bây giờ tôi đang rất khó khăn, đang rất cần nguồn hàng, chỉ cần tôi bán hết số hàng đó đi thì mới trả hết số tiền còn lại cho đám người đó, đợi sau khi bán hết số hàng này, tôi còn có thể trả hết số tiền còn lại cho anh. Lão Hắc, nể tình chúng ta đã quen biết nhau, có may lần hợp tác vui vẻ trước đó, anh nhất định phải giúp tôi, bán chịu số hàng đó cho tôi được không? Đợi tôi bán hết số hàng này nhất định sẽ trả phần còn lại cho anh. Lão Hắc, Lão Đồng tôi trước nay đều nói được làm được, tôi rất không muốn mất đi một vị khách lớn như anh, chắc anh cũng không muốn mắt đi một người hợp tác uy tín như tôi đúng không.”



Trang Phi Phi có hơi do dự, trước đó cô ta đúng là cảm thấy Lão Đồng rất đáng tin, nhưng đây là số hàng trị giá ba vạn, giao dịch của họ được thực hiện một cách bí mật, ở giữa không có người đảm bảo, nếu cô ta bán chịu số hàng này cho Lão Đồng, dù sao lòng người khó đoán, nếu lời Lão Đồng nói là giả, cô vốn dĩ không có tiền, chỉ vì lừa gạt để lấy số hàng này đi? Nên, vẫn rất mạo hiểm.



Cô ta đến chợ đen giao dịch là vì kiếm tiền, những giao dịch có nguy cơ đền tiền cô ta sẽ không làm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận