Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 871: Gặp Nhau Ở Cửa Hàng Bách Hóa 2

Cô ta lo lắng chắp đôi bàn tay nhỏ nhắn của mình lại, vui vẻ chờ Tiết Ngạn Thần quay lại, sau đó đích thân đưa chiếc kẹp cho cô ta.



Bên kia, Tiết Ngạn Thần bảo người bán hàng gói chiếc kẹp tóc hình con bướm lại rồi cần thận bỏ vào túi.



Lục Bảo Châu và cô bạn nhìn thấy đều sửng sốt lên.



Tuy nhiên, Lục Bảo Châu cũng không quá thất vọng, Tiết Ngạn Thần chắc chắn muốn đưa nó cho cô ta vào ngày xem mắt thôi, cô ta không cần vội mà chỉ cần đợi, dù sao sớm muộn gì nó cũng là của cô ta. Tiết Ngạn Thần đi tới nói với mẹ Tiết: "Mẹ, chúng ta lên tầng hai coi xem sao."



"Được"



Mẹ Tiết nói với Lục Bảo Châu: "Bảo Châu, chúng ta phải đi rồi, con cứ đi mua sắm vui vẻ nhé."



Nói xong, bà cùng Tiết Ngạn Thần lên tầng hai.



Lục Bảo Châu bị bỏ lại sau, sắc mặt lập tức lạnh lùng.



Lời gợi ý cô ta vừa đưa ra quá rõ ràng như vậy, bạn cô ta còn giúp cô ta bằng cách nói giúp, tại sao hai mẹ con nhà này lại lạnh lùng như vậy?



Hoàn toàn không cho cô ta ta chút mặt mũi nào, cũng không quan tâm đến cảm xúc của cô ta. Cô ta đứng đó, mắt đỏ hoe, gần như sắp khóc.



Cô bạn bên cạnh nhìn thấy cô ta bị bỏ rơi, sắp khóc vì tủi thân, cô ta không khỏi đau lòng chạy tới đuổi theo hai mẹ con.



"Dì, sao Dì có thể đối xử với Bảo Châu như vậy? Cô ấy sắp có cuộc xem mắt gặp với đồng chí Tiết, hai người liền nhanh sẽ trở thành một gia đình, không cần phải xa lạ như vậy chứ."



"Xem mắt?"



Mẹ Tiết và Tiết Ngạn Thần nhìn nhau, Tiết Ngạn Thần cau mày: "Xem mắt ư? Ai muốn xem mắt với cô ta?"



"Còn không phải là anh sao, chị gái của anh đã đồng ý giúp anh kết nối với Bảo Châu, giới thiệu Bảo Châu cho anh, sao hả? Bảo Châu của nhà chúng tôi có điều kiện tốt như vậy, cô ấy nhất định xứng đáng với anh." Bằng không anh cũng sẽ không vội vàng mà đi mua tặng Bảo Châu một chiếc kẹp tóc hình con bướm.



Chỉ là, những lời tiếp theo của Tiết Ngạn Thần lại dội một gáo nước lạnh vào trái tim cô ta khiến trái tim cô ta lạnh lẽo, tim đập nhanh hơn.



"Tôi đã có bạn gái rồi, không cần thiết phải xem mắt nữa."



"Cái gì?"



Lần này là Lục Bảo Châu và cô bạn kia đều ngạc nhiên, Lục Bảo Châu không quan tâm đến sự tủi thân lúc nãy mà lo lắng bước tới. "Anh, anh nói cái gì, anh đã có bạn gái 2?”



Tiết Ninh Nam nói với cô ta rằng Tiết Ngạn Thần chưa từng tìm bạn gái, bây giờ đang rất nóng lòng muốn tìm đối tượng cho mình.



"Đúng vậy." Tiết Ngạn Thần đáp lại một cách chắc chắn.



"Vậy anh mua chiếc kẹp tóc hình con bướm này cho ai?" Chị em của Lục Bảo Châu hỏi anh.



Lục Bảo Châu trừng mắt nhìn chị em bên cạnh, đây là đang muốn một nhát dao đâm vào tim cô ta sao?



" Tất nhiên là cho bạn gái của tôi rồi."



" Không, không đúng, Chị Ninh Nam nói anh vẫn luôn chưa có bạn gái, cũng chưa từng tìm qua.” Lục Bảo Châu không tin.



"Tôi sớm đã có bạn gái rồi, Tiết Ninh Nam là cố ý lừa gạt cô thôi." Đi tìm Tiết Ninh Nam mà tính toán.



Lục Bảo Châu nghe anh nói, cô ta nghĩ đến hình dáng lúc anh chọn kẹp tóc, nhất đỉnh khi mua đồ cho người phụ nữ anh yêu mới có thể lựa chọn cần thận như vậy, nhưng đáng tiếc người đó không phải là cô ta.



Buổi xem mắt mà cô ta hằng mong đợi sắp vỡ tan rồi, người đàn ông mình luôn yêu thương đã có bạn gái, và mọi tưởng tượng đẹp de của cô ta đều biến thành ảo mộng.



Vừa rồi cô ta nịnh nọt mẹ Tiết như vậy, trước mặt Tiết Ngạn Thần lại xấu ho như vậy, cuối cùng lại nhận ra mình chỉ là một đứa ngu ngốc, tự mình đa tình, tự mình cho mình thành một tên hề.
Bạn cần đăng nhập để bình luận