Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 628: Cấp Trên Trực Tiếp 1

Chuong 628: Cap Tren Trực Tiếp 1



Khi tình đạt đến độ sâu, anh dần dần hôn lên má, cổ và xương quai xanh của cô, để lại những dấu vét mờ ám trên làn da trắng nõn mịn màng và mỏng manh của cô.



Cuối cùng, anh chỉ cởi một cúc áo của cô, sau đó ôm cô trò chuyện đến tận nửa đêm. Đến khi cô ngủ say trong vòng tay anh, anh mới đặt cô lên giường Kang, cần thận đắp chăn bông và đặt một nụ hôn lên trán cô. Sau đó anh mới đến phòng của Lạc Trường Thiên ngủ với Lạc Trường Thiên.



Hôm sau trời còn chưa sáng, Tiết Ngạn Thần đã dậy di tập thể dục buổi sáng, Lạc Trường Thiên cũng đi cùng. Lúc dậy bọn họ rất cần thận để không quấy ray Lạc Tĩnh Nghiên. Vậy cho nên đến sáng lúc Lạc lĩnh Nghiên dậy cũng không thấy hai người họ ở nhà.



Cô đi đến cửa phòng Lạc Trường Thiên, gõ gõ cửa: "Tiểu Thiên, đến giờ dậy rồi."



Không ai trả lời cô, cô đẩy nhẹ, cánh cửa bị đẩy ra, bên trong trống không, không có một bóng người.



Nhưng cô không lo lắng, Lạc Trường Thiên đi theo Tiết Ngạn Thần sẽ không có chuyện gì. Tiết Ngạn Thần là quân nhân, hầu như ngày nào anh cũng phải luyện tập cường độ cao, ký ức khắc sâu vào trong tế bào cơ khiến cho anh một ngày không luyện tập là cơ thể không thoải mái. Hơn nữa nếu không rèn luyện thì ý chí của bản thân anh cũng không cho phép.



Cô để kệ họ, tự mình đi vào bếp và bắt đầu chuẩn bị bữa sáng cho hôm nay.



Cơm sáng còn chưa nấu xong, Tiết Ngạn Thần và Lạc Trường Thiên đã trở về. Lạc Trường Thiên đang thở hỗn hen, vừa giơ tay lau mồ hôi trên trán, vừa nói: "Chị, em vừa ra ngoài chạy bộ với anh rễ. Bọn em chạy lên núi rồi lại chạy xuống, anh re cũng dạy em đánh quyền."



So với Lạc Trường Thiên, mặt Tiết Ngạn Thần không đỏ hay thở dốc, giống như chưa từng tập luyện vắt vả.



Nhiệt độ vào một buổi sáng mùa xuân chỉ khoảng 10 độ, nhưng anh chỉ mặc một chiếc ba lỗ trắng vừa vặn, có thể nhìn thấy ma hôi lắm tắm trên trán và vai anh.



M6 hôi thắm ướt áo ba lỗ của anh, vải của áo ba lỗ dán vào làn da màu đồng của anh, làm cho cơ ngực và bụng săn chắc đầy đặn của anh lờ mờ lộ ra, khiến anh càng thêm hap dẫn.



Lạc Tĩnh Nghiên không nhịn được nhìn đi chỗ khác. Tiết Ngạn Thần đi vào bếp lấy một chậu nước rồi mang nước ra sân, anh cởi áo ba lỗ ra lộ toàn bộ nửa người trên cứng cáp, chuẩn bị lấy nước lau người.



Anh sợ làm ban khăn tắm của Lạc Tĩnh Nghiên, cho nên trở vào phòng lấy một khăn bông và một chiếc áo ba lỗ sạch trong ba lô của mình ra.



Sau đó anh quay trở lại sân, nhúng khăn vào nước, vắt khô một chút rồi lau nửa người trên của mình.



Lạc Tĩnh Nghiên bị vẻ đẹp của người đàn ông hấp dẫn, ánh mắt luôn không tự giác bị cảnh tượng bên ngoài thu hút. Haiz, nó khiến cô không thể tập trung nấu ăn được.



Cô cắn cắn môi, tên này đang cố gắng dụ dỗ cô phạm tội.



Tiết Ngạn Thần lau người xong mặc chiếc áo ba lỗ sạch vào, sau đó giặt sạch chiếc áo vừa thay ra lúc nãy, treo lên dây phơi quần áo trong San.



Sau khi Lac Tinh Nghien nau an xong, Tiết Ngạn Thần giúp cô mang đồ ăn đến phòng khách. Anh vẫn chỉ mặc một chiếc áo ba lỗ, hai người ngồi đối diện nhau, ánh mắt cô thỉnh thoảng vẫn bị anh thu hút.



Tiết Ngạn Thần đang mải mê ăn uống, vô tình phát hiện ánh mắt của người đối diện hơi nóng bỏng, anh mim môi cười, sau đó tiếp tục cúi đầu ăn.



Sau khi ăn sáng xong, Lạc Trường Thiên vẫn phải đi học, trong nhà chỉ còn lại hai người Tiết Ngạn Thần và Lạc Tĩnh Nghiên.



Tiết Ngạn Thần đóng cửa lại, trực tiếp bế Lạc Tĩnh Nghiên lên rồi trở về phòng ngủ của cô, một tay nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô rồi đặt lên ngực anh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận