Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 243: Trang Phi Phi Đến Thăm 1

Chuong 243: Trang Phi Phi Đến Thăm 1



Bây giờ vị cay trong miệng của Hồ Béo không hề giống vị cay của ớt và gừng mà nó đã từng ăn, vị cay này cay đến mức xộc vào mũi, cay đến mức khiến mắt mũi của nó đau nhức.



"Cô... cô cho tôi ăn cái quái gì vậy?"



Trang Phỉ Phi cầm một tuýp wasabi màu xanh lên: "Chính là nó, nó cay hơn ớt nữa. Ha ha ha, Hồ Béo, cậu không vui sao?"



Trang Phi Phỉ trêu chọc Hỗ Béo xong thì cũng cảm thấy tâm trạng tốt hơn rất nhiều.



Trang Phỉ Phỉ ăn đồ ngon xong lại nghĩ đến chuyện khó chịu khác, cô ta gọi Hỗ Béo: "Hôm nay có một cô bé đâm phải tôi, đợi lần sau cô bé ấy đến cậu phải giúp tôi trêu cô ấy, chỉ cần trêu cho cô ấy khóc là được rồi."



Hồ Béo không lên tiếng mà xoay đầu mèo sang một bên.



"Chỉ cần cậu giúp tôi thì tớ sẽ cho cậu ăn thịt, sẽ không bỏ bất cứ thứ gì vào trong thịt đâu.”



Trang Phi Phi dụ dỗ nói.



Đột nhiên Hỗ Béo hơi động lòng nhưng hôm nay nó ở trong không gian đã nhìn thấy cô bé đó chạy ra khỏi nhà của Lạc Tĩnh Nghiên, nên cô bé đó có thể là bạn của Lạc Tĩnh Nghiên hoặc là Hắc Hỗ, nó không thể làm cô ấy buồn được. "Tôi không làm."



"Vậy thì cậu vĩnh viễn cũng không được ăn thịt trong không gian của tôi nữa."



"Không ăn thì không ăn!"



"Sao cậu dám không nghe lời tôi?"



Trang Phi Phỉ tức giận nói.



"Có bản lĩnh thì đến cắn tôi đi."



Hổ Béo khiêu khích đáp lại cô ta.



Mặc dù nó không thể dạy cho Trang Phi Phi một bài học thì Trang Phỉ Phỉ cũng không thể giáo huấn nó được, cô ta muốn đánh nó còn phụ thuộc vào cô ta có bắt kịp nó hay không nữa.



Trang Phi Phi đã được lĩnh giáo sự lợi hại của con mèo này từ lâu rồi, trong không gian dù cô ta có đuổi theo nó như thế nào thì cũng không bắt được nó, dù có dùng vũ khí thì cũng không làm gì được nó, điểm yếu duy nhất của nó mà cô ta có thể nắm thóp được là do nó quá tham ăn.



Trang Phỉ Phỉ bước từ trong không gian ra, cô ta không biết tìm cái cớ nào thích hợp để đi tìm Lục Thừa Dã nhưng cô ấy có thể đến gặp những người trong chuồng bò.



Đừng nhìn thấy những người đang sống cực khổ trong căn nhà đơn sơ đó, đợi đến khi họ được sửa lại án oan thì họ đều có thể trở lại nguyên quán và vinh quang một phen. Nếu bây giờ cô ta tạo được mối quan hệ tốt với những người này, đợi đến khi cô ta quay lại thành phố thì năng lực tài chính của họ đều có thể phục vụ cô ta, giúp cô ta một tay trong việc phát triển sự nghiệp và những chuyện khác nữa.



Cô ta dè dặt đi đến chuồng bò, ba mẹ Lạc đang ở trong nhà. Cô ta gõ cửa, ba Lạc đi ra mở cửa thì nhìn thấy là một cô gái lạ mới hỏi: "Cô gái, cô có chuyện gì sao?”



Trang Phi Phỉ nhìn vào trong nhà: "Chú ơi, cháu đi ngang qua đây nhưng trời lạnh quá, chú có thể cho cháu vào trong sưởi ấm chút được không ạ.”



Ba mẹ Lạc đều là những người nhạy cảm với danh tính nên ba Lạc khuyên cô ta: "Cô đừng tiếp xúc nhiều với chúng tôi, vào một lát rồi mau đi đi, nếu bị người khác nhìn thấy sẽ ảnh hưởng không tốt cho cô đâu.”



Trang Phi Phi giả vờ không hiểu, cô ta dò hỏi hai người họ chuyện gì.



"Chú dì à, hai người đều bị cử xuống đây sao? Căn nhà này của hai người cũng sơ sài quá.”



Ba Lạc nói: "Nơi này vẫn ổn, chúng tôi không cảm thấy có gì không tốt."



"Nhưng cháu cảm thấy nó tệ quá, chắc hai người ăn uống cũng không ngon lắm. Chú dì, thật tiếc khi hai người phải sống ở đây, cháu tên là Trang Phi Phi, là thanh niên tri thức xuống thôn làng nên sau này cháu sẽ thường xuyên đến chỗ hai người, cháu sẽ cố gắng hết sức để giúp đỡ hai người."
Bạn cần đăng nhập để bình luận