Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 813: Tác Dụng Của Uy Hiếp 1

Chuong 813: Tac Dung Của Uy Hiếp 1



Lạc Tĩnh Nghiên suy xét tới việc nếu nói quá nhiều sẽ để lộ ba mẹ mình, nên cô phải tìm một lý do hợp lý để thoái thác.



"Chuyện cô ta tới tìm mình làm gì thì lát mình sẽ nói với cậu. Mình muốn biết chuyện thứ hai cậu muốn nói với mình là gì?"



Giang Mãn Nguyệt nghĩ tới chuyện thứ hai mình muốn nói với Lạc Tĩnh Nghiên. Cô ấy ngơ ngác nhìn Lạc Tĩnh Nghiên một lúc hoàn toàn không ngờ Lạc Tĩnh Nghiên lại là con của tội phạm.



"“Hĩnh, Tĩnh Nghiên. Không biết trong thôn có ai đồn, nói nói cậu và em trai thường xuyên di tới chuông bò, còn nói hai chị em các cậu rất giống cặp vợ chồng ở chuồng bò kia, suy đoán hai chị em các cậu là người một nhà với bọn họ, là hai người luôn cố ý giấu giễm quan hệ. Những bà thim đó rất nhanh miệng, đi tuyên truyền khắp nơi, bây giờ trong thôn đã có rất nhiều người biết chuyện này"



"Hóa ra còn có chuyện như vậy."



Lạc Tĩnh Nghiên thật sự bị dọa sợ rồi. Mỗi lần cô và Lạc Trường Thiên tới chuồng bò đều lựa lúc ít người, còn vô cùng cần thận quan sát bốn phía, không ngờ trên đời này đúng là không có bức tường nào không lọt gió.



Rốt cuộc là ai phát hiện rồi truyền tin tức ra vậy? "Mãn Nguyệt, cậu nghe ai nói?”



"Mình nghe thím làm trong ruộng nói."



"Cậu có biết bà thim đó nghe ai nói không?"



"Bà thim nói là nghe người khác nói, cụ thể là ai thì bà ấy không nói. Chắc là vì có quá nhiều người lan truyền nên không rõ được là ai truyền ra tin tức này trước, cũng sẽ không có ai rảnh để ý cái này."



Lạc Tĩnh Nghiên biết nếu tin tức đã lộ ra ngoài thì giờ việc quan trọng không phải là ai đã truyền tin tức này ra. Bây giờ cô phải suy xét xem hậu quả của việc này là gì.



Cô không định tìm công việc chính thức ở chỗ này, cũng không định vào đảng. Thôn dân nơi này cũng không để ý tới cô nên dù có công khai quan hệ của cô với ba Lạc, mẹ Lạc cũng không sao.



Có lẽ sau này cô và Lạc Trường Thiên cũng không cần trốn tránh, lén lút ra vào chuồng bò nữa.



Điều duy nhất cô lo lắng là chuyện này sẽ làm ảnh hưởng tới việc học của Lạc Trường Thiên.



Lạc Trường Thiên sắp lên cấp hai rồi, không thể để xảy ra vấn đề vào lúc quan trọng này.



Kỷ thực Giang Mãn Nguyệt cũng thấy chị em Lạc Tĩnh Nghiên có phần giống cặp vợ chồng kia. Sở dĩ có tin đồn như vậy cũng không phải là vô căn cứ.



Cô ấy không truy hỏi Lạc Tĩnh Nghiên coi tin tức là thật hay giả vì trong lòng cô ấy cũng đã có kết quả.



Lạc Tĩnh Nghiên nói: “Mãn Nguyệt, nếu các cậu đã biết chuyện này thì mình cũng không cần phải giấu giễm nữa. Người phụ nữ tới đây hôm nay chính là chị của thanh niên trí thức Tiết. Cô ta tới tìm mình chính là vì bối cảnh của nhà mình. Cô ta sợ xuất thân của mình sẽ ảnh hưởng tới tiền đồ em trai cô ta, đặc biệt chạy từ Bắc Kinh tới đây để ép mình chia tay với thanh niên trí thức Tiết."



Giang Mãn Nguyệt biết được lý do Tiết Ninh Nam tới đây, trong lòng thầm cảm thấy khổ sở giùm Lạc Tĩnh Nghiên.



"Tĩnh Nghiên, đừng để ý cô ta, ít nhất thì thanh niên trí thức Tiết cũng toàn tâm toàn ý với cậu. Chị anh ấy cũng đã gả ra ngoài, ý kiến của cô ta không quan trọng. Nếu cô ta còn dám chống lại cầu, sau này cậu đừng để cô ta bước chân vào nhà họ Tiết, để cô ta không được về nhà mẹ đẻ nữa."



Lạc Tĩnh Nghiên cười nói: "Vâng vâng vâng, nếu cô ta dám chọc mình, sau này mình sẽ không để cô ta yên."



Vì không muốn Lạc Tĩnh Nghiên phiền lòng chuyện này, Giang Mãn Nguyệt chủ động chuyền đề tài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận