Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 359: Ba Người 2

Đúng lúc này, bụng Lạc Tĩnh Nghiên kêu lên, giống như đang cố ý đáp lại Tiết Ngạn Thần.



Anh cười cười: "Người anh em, nếu cậu nói không đói bụng, vậy bụng của cậu cũng sẽ không đồng ý."



"Vậy được, để tôi mời."



"Không cần, nếu là tôi đưa ra đề nghị ăn cơm, vậy phải để tôi mời cậu, không thể chiếm lời của cậu được."



"Anh à, anh quá có nghĩa khí."



Bọn họ còn chưa đi đến cửa tiệm cơm quốc doanh thì đã gặp Tần Trân Trân đi xe đạp, Tần Trân Trân xuống xe: "Đồng chí Đồng Tiêu, anh họ, sao hai người lại di cùng nhau thế?"



Lạc Tĩnh Nghiên: Cô cũng muốn biết, vì sao lại vừa khéo như thế? Để cô gặp cả hai bọn họ trong thân phận này.



Tiết Ngạn Thần nói: "Trân Trân, thì ra em và người anh em này có quen biết, bọn anh đang định tới tiệm cơm quốc doanh ăn cơm, em đã ăn chưa, không thì chúng ta đi cùng đi."



"Được, em mời hai người." Tần Trân Trân ân cần nói.



Tiết Ngạn Thần kinh ngạc vì sự hùng hồn của Tần Trân Trân, lập tức mời hai người bọn họ, em họ chắc chắn không phải vô duyên vô cớ làm như vậy, chẳng lẽ có liên quan đến đồng chí Đống Tiêu này sao?



Lạc Tĩnh Nghiên nói: "Để con gái mời khách thì không hay chút nào, để tôi mời hai người đi."



Tần Trân Trân nói: "Đồng chí Đồng Tiêu, lần trước có nhiều việc làm phiền anh, tôi vẫn luôn muốn mời anh ăn cơm, chỉ là không tìm được cơ hội, lần này khó khăn lắm mới gặp được, anh cũng không nên từ chối nữa."



Lạc Tĩnh Nghiên nói: "Lý Kiến Quốc kia đã bị bắt rồi, sau này anh ta không có cơ hội quấy rối cô nữa.”



Ba người cùng di vào tiệm cơm quốc doanh, vừa đi vừa nói, Lạc Tĩnh Nghiên nói chuyện cô và Tiết Ngạn Thần cùng hạ gục Lý Kiến Quốc cho Tần Trân Trân, vì để tránh những người khác nghe được, giọng bọn họ trò chuyện rất nhỏ, chỉ có ba người bọn họ có thể nghe được.



Tần Trân Trân cũng nói với Tiết Ngạn Thần chuyện lúc trước Lý Kiến Quốc uy uy hiếp cô ấy, là Đồng Tiêu giải vây cho cô ấy.



Thế nên Tiết Ngạn Thần mới biết, thì ra Tần Trân Trân cũng từng bị Lý Kiến Quốc uy hiếp, cũng may tên kia đã bị trừng phạt, sau này cũng không phách lối nỗi nữa.



"Lý Kiến Quốc kia quá ghê tởm, quá càn rỡ, nên bắt anh ta lại." Tần Trân Trân nói.



Lúc gọi món ăn, Tần Trân Trân cố gắng hỏi thăm Lạc Tĩnh Nghiên thích ăn món gì, có kiêng cái gì không.



Lạc Tĩnh Nghiên khách sáo nói: "Con người tôi không kén ăn, cô gọi cái gì tôi ăn cái đó.”



Tần Trân Trân sợ khiến cô am ức, nói: "Đồng chí Đổng Tiêu, anh không cần khách sáo với tôi, muốn ăn cái gì cứ nói ra, tôi sợ tôi gọi món anh sẽ không thích ăn.”



Lạc Tĩnh Nghiên đành phải nói ra hai món chay: "Cải trắng xào dam, cà tím xào."



"Được." Tần Trân Trân đáp lời, quay đầu gọi thêm hai món thịt với nhân viên phục vụ.



Sau khi gọi món xong, không đợi Tiết Ngạn Thần mở miệng gọi món ăn, cô ấy đã quay về ngồi trước bàn, ngồi bên cạnh "Đồng Tiêu".



Tiết Ngạn Thần hỏi Tần Trân Trân: "Em họ, em cho anh ăn cái gì?"



Lúc này Tần Trân Trân mới nhớ ra, cô ấy vậy mà lại quên mắt anh họ, cô ấy hỏi món Tiết Ngạn Thần muốn ăn rồi lại đi dặn dò nhân viên phục vụ.



Tiết Ngạn Thần bỗng nhiên cảm thấy ở trước mặt em họ, anh hoàn toàn không bằng "Đồng Tiêu" này, em họ coi trọng Đống Tiêu hơn anh nhiều.



Lúc ăn cơm, Tần Trân Trân dùng đũa gắp thức ăn chung gắp thịt cho Lạc Tĩnh Nghiên: "Đồng chí Đổng Tiêu, anh ăn nhiều một chút đi." Lạc Tĩnh Nghiên cười nhạt nói: "Không cần khách sáo, tôi tự gắp là được."



Tần Trân Trân vẫn chăm sóc cô từng li từng tí: "Đồng chí Đồng Tiêu, tôi muốn báo đáp ân tình của anh với tôi, anh cũng đừng khách sáo với tôi."





Chuong 360: Chuan Bi Kinh Doanh 1


Chuong 360: Chuan Bi Kinh Doanh 1
Bạn cần đăng nhập để bình luận