Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 861: Trở Lại Kinh Đô 1

Dù cả làng đều biết mối quan hệ của cô với ba Lạc và mẹ Lạc nhưng họ sẽ cố gắng cẩn thận nhất có thể khi đến chuồng bò, hai người cùng đến chuồng bò vào ban đêm.



Ba Lạc và mẹ Lạc rất vui mừng khi thấy Tiết Ngạn Thần đến, sau khi Tiết Ngạn Thần đặt đồ đạc xuống, anh nói với ba Lạc và mẹ Lạc: "Ba, mẹ. Hãy để con nói với ba một điều. Lễ hội mùa xuân này, con muốn Tĩnh Nghiên đi Kinh Đô cùng con đón năm mới, con đến hỏi ý kiến hai người ".



Lễ hội mùa xuân là ngày đoàn tụ gia đình, cũng là ngày lễ quan trọng nhất trong năm, đương nhiên, ba Lạc và mẹ Lạc đều mong con cái có thể vây quanh, cả nhà có thể đoàn tụ.



Nhưng bọn họ cũng phải cân nhắc suy nghĩ của những người trẻ tuổi, hơn nữa Tiết Ngạn Thần năm ngoái cũng ở lại đây đón năm mới cùng bọn họ, bọn họ không có lý do gì ngăn cản Lạc Tĩnh Nghiên di kinh đô.



Ba Lạc nói: "Con gái lớn sớm muộn cũng phải gặp ba mẹ chồng. Ngạn Thần đã lâu không về nhà, nên đến lúc thằng bé phải về nhà. Đưa con bé đi gặp ba mẹ và gia đình chồng."



Mẹ Lạc không có vấn đề gì: "Đi đi, đi đi. Tiểu Thiên đang ở đây với bọn ta. Cộng với bà của con, còn lại bốn người. Đừng lo lắng cho chúng ta."



Lạc Tĩnh Nghiên đề nghị: "Ba, mẹ, chúng ta có thể cùng nhau đón năm mới ở đây trước. Sau khi gia đình đoàn tụ, con và Ngạn Thần sẽ đi Kinh Đô."



"Đây là một ý kiến hay, cứ coi như là đón mừng năm mới trước đi." Mẹ Lạc cười nói.



"Tết Nguyên Đán con sẽ tới đây trước, nhớ dẫn con đi cùng nhé." Tiết Ngạn Thần nhướng mày nhìn Lạc Tĩnh Nghiên.



"Được, ta dẫn con đi cùng, con rễ tương lai của nhà họ Lạc chúng ta là ai?"



Sau đó Tiết Ngạn Thần đề cập với ba mẹ Tiết rằng anh dự định kết hôn với Lạc Tĩnh Nghiên vào năm tới.



"Ba, mẹ. Hãy tha thứ cho con. Có thể con sẽ sớm cưới con gái của ba. Con muốn cưới Tĩnh Nghiên sau Tết Nguyên đán sang năm, hy vọng có thể nhận được sự đồng ý của các trưởng bối."



"Cái gì?"



"Kết hôn?"



ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ



Lần này, ba Lạc và mẹ Lạc không còn bình tĩnh như trước.



Chiếc áo khoác bông nhỏ sắp bị giật đi, lần này thật sự sẽ thuộc về một gia đình khác.



Hai người nhất thời không biết trả lời thế nào, cùng nhau rơi vào im lặng. Sau đó, ba Lạc hỏi: "Con nói con không vội, sao năm sau con lại muốn kết hôn?"



Tiết Ngạn Thần nói: "Ba, mẹ, con nóng lòng và muốn kết hôn."



"Đúng vậy, ngươi lớn hơn một chút." Ba Lạc tự nhủ.



Tiết Ngạn Thần: "..."



Ba vợ nói như thể anh đã già lắm rồi.



Lạc Tĩnh Nghiên nói: "Ba, mẹ. Có lẽ sau khi chúng con kết hôn, con re của người sẽ hoàn toàn bị hàn chết ở đây. Hai chúng ta đều sẽ bảo vệ ngươi."



"Con đang nói về việc Ngạn Thần xuất ngũ." Ba Lạc xua tay: "Nói đến đây, chúng ta rất muốn ở bên con mọi lúc, nhưng xuất ngũ dù sao cũng là phương án tôi tệ nhất. Chúng ta nên thử sức mình. Tốt nhất các con nên ở lại quân đội nếu có thể. Đi xa như vậy không dễ, cũng không thể dễ dàng bỏ cuộc. Hơn nữa, đất nước cũng cần những nhân tài như Ngạn Thần. Nếu có thể ở lại thì phải cố gắng hết sức . Chà, mặc dù con vẫn có thể đóng góp cho đất nước bằng những công việc khác.”



Ông ấy lại nhìn Lạc Tĩnh Nghiên, gượng cười.



"Sau khi kết hôn, nếu Ngạn Thần còn ở trong quân đội thì con có thể đi cùng thằng bé. Mẹ con ta có thể tự lo liệu được, Trường Thiên cũng đã lớn rồi, không cần lo lắng cho thằng bé ay nữa." "Ba mẹ."



Lạc Tĩnh Nghiên nghe ba Lạc nói, nghĩ tới tương lai có thể sẽ rời xa bọn họ, ánh mắt không khỏi chua chát, đưa tay ôm lây bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận