Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 171: Thanh Niên Trí Thức Sinh Bệnh 1

Chuong 171: Thanh Nien Trí Thức Sinh Bệnh 1



Lạc Trường Thiên mỉm cười gãi đầu, còn hơi ngượng ngùng nói: "Đều là việc nhỏ thôi."



Lạc Tĩnh Nghiên trông thấy cậu và Lục Tửu Nhi ở cùng một chỗ thì khẽ nhăn mày.



Cô không đi trêu chọc người nhà nam chính nhưng em trai cô lại đi trêu chọc.



Đời trước Lạc Irường Thiên đi xuống nông thôn ở vùng tây bắc cho nên cậu cũng không có cơ hội tiếp xúc với Lục Tửu Nhi.



Là vì cô xuyên sách nên đã thay đổi một số cốt truyện, hơn nữa có lẽ về sau cốt truyện sẽ càng bị thay đổi nhiều hơn.



Cô không đi lên ngăn cản hai người nói chuyện, chờ Lục Tửu Nhi đi rồi, Lạc Trường Thiên cắp cặp sách đi vào thì cô mới hỏi chuyện vừa rồi.



"Tiểu Thiên, vừa rồi chị nhìn thấy hết lúc em đứng ở bên ngoài cùng một cô bé đấy, mau nói cho chị biết có chuyện gì thế."



Lạc Trường Thiên nói: "Cô bé tên là Lục Tửu Nhi, là một cô con gái của người trong đại đội ở đây. Cô bé đã mười tuổi rồi nhưng chưa từng được đi học, cô bé rất muốn được đi học nhưng mà điều kiện trong nhà không cho phép. Cho nên cô bé mới chạy đến trường học rồi đứng ở bên ngoài phòng học của bọn em nghe lén. Trong lớp có một đứa nhóc khác ức hiếp cô bé nên em cũng giúp cô bé một chút, không để cho những đứa nhóc khác bắt nạt cô bé. Sau khi tan học cô bé mới cùng em trở về."



"Không ngờ tới em trai của chị còn làm anh hùng cứu mỹ nhân nữa." Lạc Tĩnh Nghiên mỉm cười nói.



Lạc Trường Thiên nói: "Là do em thấy cô bé rất đáng thương cho nên mới muốn giúp chút thôi."



Trẻ con bản tính lương thiện hồn nhiên, Lạc Tĩnh Nghiên không muốn ngăn cản Lạc Trường Thiên tiếp xúc với Lục Tửu Nhi, cũng không muốn phá vỡ sự hồn nhiên tươi đẹp này.



"Hôm nay là ngày đầu tiên em quen biết cô bé a2"



"Vâng, mà cũng không phải. Lúc trước cô bé từng đi đến trường học vài lần nhưng em chưa từng nói chuyện với cô bé bao giờ, hôm nay xem như mới thật sự quen biết."



Nhà họ Lục.



Lục Tửu Nhi lại lần nữa đề cập đến chuyện muốn đi học với mẹ Lục và Lục Thừa Dã.



Mẹ Lục thở dài nói: "Tiểu Tửu, không phải mẹ với anh con không muốn cho con đi học mà thật sự là vì lý do của gia đình chúng ta, mọi người trong trường học không muốn nhận con, mẹ và anh con cũng không còn cách nào khác."



Lục Thừa Dã ở bên cạnh cúi đầu không nói một câu, chỉ siết chặt lấy ống quân.



Lúc trước bọn họ cũng đã nói với cán bộ trong đại đội về việc muốn cho Lục Tửu Nhi đi học, nhưng cho dù bên này có đồng ý, bằng lòng cấp thư giới thiệu thì đại đội Tiền Tiến cũng không nhận Lục Tửu Nhi.



Lục Tửu Nhi lại thất vọng một lần nữa, chỉ có thể tức giận trở về phòng.



Cô bé ngồi trên giường đất một hồi lâu lại đột nhiên nhớ tới chuyện Lạc Trường Thiên đã đồng ý có thể dạy cô bé học, trong lòng cô bé lại lần nữa thắp lên tia hy vọng.



Ăn bữa chiều xong, Lạc Trường Thiên làm hết bài tập sau đó lại giup Lac Tinh Nghien dan len.



"Chị, nhiều len sợi như vậy, chị định đan áo len cho ai à?2”



"Em một chiếc, chị một chiếc và cả anh Tiết một chiếc nữa, số len sợi này đều là anh Tiết mua hết."



"Anh Tiết còn mua cả len sợi cho hai chúng ta sao?” Lạc Trường Thiên mở to hai mắt nhìn: "Anh Tiết đã mua đồ ăn vặt cho chúng ta rồi giờ còn mua cả len cho chúng ta nữa. Chị, lần trước em đã nghe thấy hết những gì mà chị và anh Tiết nói rồi. Hai người chỉ giả bộ yêu đương thôi nhưng anh Tiết lại đối xử với chúng ta tốt như vậy, nếu như không phải anh ấy để ý đến chị thì cũng là thật sự muốn hẹn hò với chị."
Bạn cần đăng nhập để bình luận