Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 767: Nửa Bước Khó Rời 2

"Ơ, em." anh ta bỗng nhiên cảm thấy cúc hoa căng thẳng, lập tức gật gật đầu.



Lão Đại nhà anh ta nam nữ gì đều ăn hết, lúc không có nữ nhân, mấy anh em sẽ phải thay phiên đến phục vụ.



"Hôm nay cô đã không phục vụ được đại ca, vậy qua vài ngày nữa lại đến đi. Ấy, qua vài ngày nữa, có thể còn có người mới đến, có khi ngươi sẽ không có cơ hội nữa cũng nên.”



Lý Hồng Anh không thể tiếp cận tới Trần Kim Long, thật ra không có nhiều cảm giác không cam lòng cô ta đã thất vọng vô số lần, có thể lần này cũng sẽ không có thu hoạch gì.



Có điều, thật ra cô ta muốn khiến Trần Kim Long giúp mình giáo huấn một người.



Ấy chính là Trang Phi Phi.



Trang Phỉ Phi, cô làm hại tôi tìm không thấy không gian, tôi đem cô ra trút giận.



Vì thế, cô ta nói với Trần Kim Long: "Tuy rằng tôi không thể hầu hạ anh, nhưng tôi muốn đề cử một người cho anh, vẻ ngoài cô ta xinh đẹp hơn tôi rất nhiều, là một đại mỹ nữ mười phân vẹn mười, nhà ở chân núi không xa, trong ngôi nhà vừa mới xây, cô ta ở một mình, các anh có thể dễ dàng ra tay." Loại thổ phỉ giống như Trần Kim Long này, xuống núi chém giết đàn bà con gái là bình thường, huống hồ, nơi Trang Phi Phi ở lại là bên ngoài thôn, xuống tay cũng sẽ không kinh động tới người khác.



Nghĩ đến đây, cô ta lại nghĩ đến hàng xóm của Trang Phi Phiỉ, Lạc Tĩnh Nghiên.



Hừ, dù sao cả nhà kia cũng coi cô ta như kẻ thù, không bằng làm cho tên Trần Kim Long này nhắm vào cả Lạc Tĩnh Nghiên nữa.



Lạc Tĩnh Nghiên hiện giờ ở trong thôn như diều gặp gió, ngay cả Tiểu Mang cũng không nguyện ý giúp đỡ cô ta. Cô ta không đối phó được Lạc Tĩnh Nghiên, Trần Kim Long nhất định có cách. Đối nghịch với Lý Hồng Anh này, cũng đừng trách cô ta độc ác.



Ha ha ha, làm cho hai đứa con gái kia cùng bị Trần Kim Long chà đạp đi.



Trần Kim Long vừa nghe xong, quả nhiên cao hứng.



"Mày tốt nhất đừng có lừa tao, nếu tao biết mày cố ý lừa tao vào bẫy, ông đây không chỉ đơn giản là bán mày đâu, tao nhất định sẽ xé xác mày.”



"Yên tâm, tôi sẽ không lừa anh. Tôi biết, các anh làm việc kiểu này thì chắc chắn đều đã nghiên cứu địa hình trước, tôi có thể gạt được anh hay sao? À, tôi nhớ ra, cô ta còn có một người hàng xóm, tên Lạc Tĩnh Nghiên, hai người đó đều là thanh niên trí thức xuống thôn này năm ngoái, hàng xóm của Trang Phi Phi còn đẹp hơn cô ta, như hoa như ngọc. Họ là hai người xinh đẹp nhất thôn, nếu anh muốn, có thể cho người đi tới thôn hỏi thăm, chờ bắt lên núi xong, cam đoan anh thấy sẽ bất ngờ.



"Ò, phải không?" Trần Kim Long vuốt cằm xấu xa cười cười, anh ta đã bắt đầu tưởng tượng tới cảnh đại mỹ nhân bị mình đè dưới thân ."Được, để tao đi xem lời mày nói có phải thật hay không. Nếu thật sự có thể bắt được hai cái đại mỹ nhân lên đây, tao sẽ có thưởng cho mày."



"Thưởng cái gì?"



"Đến lúc đó, mày sẽ biết."



Sau đó anh ta khoát tay về hướng Hỗ Tử cùng Báo Tử "Được rồi, mang cô ta đi xuống trước đi, đừng để cô ta bị đói bị lạnh biết không? Chờ thứ trên người cô ta không còn, thì mang cô ta lại đây."



"Em biết rồi, đại ca." Hai người đồng loạt trả lời một tiếng, sau đó đưa Lý Hồng Anh rời khỏi.



Hổ Tử cùng Báo Tử đưa Lý Hồng Anh đi xong , Trần Kim Long một mình ở trong phòng, lấy từ ngực ra miếng đá Kê Huyết theo ngực chỗ lấy ra thưởng thức, anh ta càng xem càng thích.



Chờ anh ta tìm được cô nương mình vừa ý nhất, phục vụ anh ta vui vẻ vừa ý, có thể anh ta sẽ cho cô ta chiếc vòng cổ này.



ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ





Chuong 768: Am Tham Giam Thi 1


Chuong 768: Am Tham Giam Thi 1



Chuong 768: Am Tham Giam Thi 1



Hơn mười phút sau, Hỗ Tử trở lại, đi vào phòng Trần Kim Long, sau đó đóng cửa lại.



Không bao lâu sau, thông qua ánh nến hơi hơi lay động trong phòng trên màng giấy trắng nơi cửa sổ han lên hai bóng người đang dây dưa.



Hổ Tử nằm trên giường, cắn răng chịu đựng đau nhức, liều mạng nói với chính mình, chịu một chút là sẽ qua.



Qua đêm nay, cho dù không có cô nương mới đến, ngày mai cũng sẽ đến phiên người khác.



Một đêm qua ởi, lại đích một ngay bat dau.



Đại đội thắng lợi dưới chân núi.



Trời sáng lên cao, có hai người từ trên núi xuống, bọn họ lần lượt là Tam đương gia và Báo Tử trên núi.



Họ sợ gương mặt của bản thân sẽ khiến người khác nghỉ ngờ, càng sợ bị Lạc Tĩnh Nghiên cùng Trang Phi Phi phát hiện ra manh mối gì khiến họ kinh sợ, hai người ngồi xổm ở nền đất bên ngoài nhà Lạc Tĩnh Nghiên cùng Trang Phi Phi, cự li cách khoảng 200m đất trồng ngô.



Lúc này cây ngô xuân có chiều cao khoảng hơn một mét, bọn họ thoáng khom người, người bên ngoài căn bản không nhìn thấy. “Tam ca, người đàn bà họ Lý kia thật sự không có nói sai, hai người này quả thật có hai sân nhà ở kế nhau, đều ở bên ngoài thôn, hai cô gái này cũng có gan đấy." Báo Tử nói.



"Không phải nói là cô gái xinh đẹp nhất trong thôn à, ây da, tao rất muốn mau mau được trông thấy hai cô ta hai cái rốt cuộc trông như thế nào.



"Chúng ta tới quá sớm rồi, cửa lớn nhà hai cô ta đều còn khóa chặt, giờ người không ra khỏi cửa, chúng ta cũng không trông thấy. Cứ từ từ đợi đi, hai người họ có thể không ra khỏi cửa suốt sao.”



Vì thế, hai người từ chỗ trồng cây ngô đứng lên. Lạc Trường Thiên buổi sáng mỗi ngày đều phải ra ngoài chạy bộ, Hắc H6 thường xuyên đi theo cậu bé.



Trương Tiểu Long và Báo Tử nhìn thấy Lạc Trường Thiên đi ra ngoài, Báo Tử nhíu mày: "Ê, đây chắc không phải người đàn ông của mỹ nữ chứ, nhìn còn nhỏ như vậy mà? Người đẹp thế mà có người yêu rồi, vậy lần này Đại ca không được nếm thử hoàng hoa khuê nữ rồi, ay vẫn là dùng lại người của người khác, anh ấy ngày ngày còn hăng say vậy."



"Còn nói đại ca à, mày ngay cả đồ thừa của người ta cũng không SO vào được."



Báo Tử lại trợn mắt lè lưỡi: "Em không sờ vào được, anh so với em cũng không hơn mấy."



"lao còn bận làm việc chính, không rảnh tám dóc luyên thuyên với mày."



Trương Tiểu Long cần thận nhìn Lạc Trường Thiên



"Trông rất nhỏ tuổi, trông cũng chỉ khoảng mười ba mười bốn tuổi, nhỏ như vậy có thể lấy được vợ? Người phụ nữ họ Lý kia sẽ không nói rõ ràng các cô ta trong nhà còn có không có người khác đâu. Tao cảm thấy được không giống chồng của mỹ nữ đâu, có thể là em trai cô ấy."



"Đúng đúng đúng, hẳn là là em trai. Em trai này còn nhỏ, sẽ không trở thành chướng ngại cho hành động của chúng ta." Báo Tử trong lời nói vừa xong, đầu trúng ngay một cái đập của Trương Tiểu Long.



"Đừng nên gọi mày là Báo Tử, gọi mày là Ngốc Tử. Không biết đứa nhỏ chừng này tuổi có ích lợi gì hả? Nó sẽ tạo thành chướng ngại cho chúng ta? Từ giờ trở đi, nó chính là một trong những mục tiêu của chúng ta."



Đầu óc Báo Tử rốt cuộc đã thông suốt: "Phải phải phải, khi cướp mỹ nhân lên núi, có thể đồng thời bắt cả cậu bé này, bán cho xã hội đen làm lao động trẻ em, chúng ta còn có thể kiếm được một khoản.



Không nghĩ tới, anh ta mới vừa nói xong, lại trúng một cái đập muốn be não của Trương Tiểu Long nữa.



Lúc này là khen anh ta: "Xem như thằng em mày còn có tí thông minh."



Báo Tử oan ức nói: "Em nói sai anh cũng đánh em, em nói đúng rồi sao anh đánh em nữa."



Trương Tiểu Long nhìn vào lòng bàn tay mình: "Không có cách nào khác, đánh quen rồi, nhất thời chưa sửa được."





Chuong 769: Am Tham Giam Thi 2


Chuong 769: Am Tham Giam Thi 2
Bạn cần đăng nhập để bình luận