Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 698: Quy Xuống Đất Xin Tha 2

"Mẹ ơi, con biết mình sai rồi, xin mẹ đừng bảo Ái Quốc đánh con nữa. Deu tại con nông nổi bị ma ám, con, miệng của con quá đói khát, quá muốn được ăn ngon, nhưng lại không dám mở miệng ra xin tiền mẹ, đầu óc hồ đồ mới đi lấy tiền của mẹ.



Mẹ ơi, lần này con làm sai, xin mẹ tha thứ cho con. Sau này, mẹ có cho con một trăm cái gan, con cũng sẽ không làm những chuyện như thế nữa đâu. Mẹ cũng đã nói rồi mà, con đã tới nhà họ Lưu thì chính là người của nhà họ Lưu, chúng ta đều là người một nhà cả, con đối xử với mẹ như mẹ ruột của con, mẹ cũng đừng so do nhiều với con như thế."



Mẹ Lưu không có vẻ mặt tốt đẹp gì với cô ta, mỗi lần sau khi Lý Hồng Anh bị đánh xong thì mới có thể cúi đầu nhận lỗi với bà ta, bây giờ nhận lỗi nói không chừng là qua một thời gian nữa thì vẫn phạm lỗi như thường thôi.



Lý Hồng Anh ngầm bực tức vì mẹ Lưu khó chơi, cô ta lại đưa mắt nhìn về phía Lưu Ái Quốc, cô ta đặt tay mình lên đùi Lưu Ai Quốc, vuốt nhè nhẹ may cái.



"Ái Quốc, em thật sự biết lỗi rồi, nếu không em cũng sẽ không về đâu. Anh giúp em nói vài câu xin tha với mẹ ởi, sau nay em không chỉ không làm chuyện sai trái này nữa, mà em sẽ còn cố gắng kiếm công điểm, kiếm thêm tiền và lương thực cho nhà chúng ta, làm việc thêm cho trong nhà.



Em, em còn muốn có thêm em bé cho nhà họ Lưu chúng ta nữa, Ái Quốc, không phải anh đã muốn làm cha từ lâu rồi sao, chúng ta cố gắng sinh con, cho mẹ được vui được không anh. "



cô ta vừa nói, bàn tay đặt trên đùi của Lưu Ái Quốc vừa di chuyển mấy lần, Lưu Ái Quốc nghe tới sinh con là không kìm được nghĩ tới một số hình ảnh, cộng thêm hiện tại tay của Lý Hồng Anh đang sờ soạng loạn xạ liên tục khiến lòng anh ta thấy lung lay.



Trong đầu cứ lặp đi lặp lại một số hình ảnh, gần như đã ném chuyện Lý Hồng Anh trộm tiền ra sau đầu.



Anh ta túm lấy tay Lý Hồng anh, xin mẹ Lưu tha cho Lý Hồng Anh.



"Mẹ ơi, Hồng Anh đã được dạy dỗ rồi, còn hứa chắc nhiều thứ như vậy nữa, có thể thấy là cô ấy thật sự biết hối cải, chúng ta cũng đừng cứ níu lấy chuyện này mãi không buông. Tốt xấu gì Hồng Anh vẫn là người trong nhà chúng ta mà, đừng so đo nhiều vậy. "



Nhưng không ngờ việc Lưu Ai Quốc xin tha không chỉ không làm mẹ Lưu nguôi giận, mà trái lại vì Lưu Ái Quốc nói chuyện giúp cho Lý Hồng Anh mà bà ta càng thù ghét Lý Hồng Anh hơn.



Con hồ ly tinh này bắt mắt hồn của con trai bà ta rồi, con trai của bà ta không thèm nghe lời bà ta nữa mà lại đi nghe lời con hồ ly tinh kia.



Bà ta không mở miệng nói tha cho Lý Hồng Anh, Lý Hồng Anh vội đưa mắt liếc ý với Lưu Ái Quốc, Lưu Ái Quốc nói: "Mẹ ơi, mẹ quên chuyện lúc trước rồi à, nếu đánh Hồng Anh hỏng mắt rồi bị người khác nhìn thấy, lại đến bệnh viện còn phải tự chúng ta bỏ tiền ra nữa. "



Suy cho cùng mẹ Lưu vẫn bị tiền đâm trúng tim, bà ta cũng không muốn tiêu tiền uỗổng phí nữa, cho dù cứ thế mà tha cho Lý Hồng Anh nhưng trong lòng bà ta vẫn không nuốt trôi cục tức này.



Bà ta đứng bật dậy, lạnh mặt nói: "Hồng Anh, tôi cũng không phải kiểu mẹ chồng không có tình người, nếu không phải chuyện do cô làm quá đáng thì tôi sẽ không chèn ép gì cô mãi không buông. Dù sao thì ai mà không quý tiền của nhà mình? Tôi dạy dỗ cô cũng là vì chỉnh đốn lại gia phong nhà chúng ta. Nếu Ái Quốc không nỡ đánh cô, vậy thì tôi dạy dỗ cô thêm một chút, chuyện này xem như cho qua. ”
Bạn cần đăng nhập để bình luận