Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 343: Đánh Nhau 1

Lạc Tĩnh Nghiên nói: "Anh là chủ nhiệm Ủy ban Cách mạng sao? Vì sao tất cả mọi người phải biết anh?"



Lý Kiến Quốc cười nói: "Tôi không phải chủ nhiệm Ủy ban Cách mạng, nhưng ba tôi là phó chủ nhiệm Ủy ban Cách mạng, thế nào, chức vụ đủ lớn chưa. Hơn nữa, ông ấy cũng sắp thăng chức làm chủ nhiệm rồi."



Anh ta cố ý hắt cằm về phía Lạc Tĩnh Nghiên, bộ dạng như thể "Biết tôi rất lợi hại còn không mau chạy đến nịnh bọ".



Lạc Tĩnh Nghiên lạnh lùng liếc anh ta một cái: "Ba anh có là Thiên Vương lão tử, thì cũng chẳng có quan hệ gì với tôi."



Lý Kiến Quốc như bị dội một chậu nước lạnh, nhất thời thẹn quá hóa giận.



"Cô đừng mời rượu không uống muốn uống rượu phạt, tôi đã gặp người đàn ông đi cùng cô rồi, anh ta không phải đẹp trai thôi sao, ngoài ra anh ta còn có thể cho cô cái gì? Còn không bằng ở cùng tiểu gia tôi."



Lạc Tinh Nghiên lạnh giọng cảnh cáo anh ta: "Nếu anh không đi, tôi sẽ gọi người, nói anh đùa giỡn lưu manh."



"Iôi không chạm vào cô, dù cô có hét lên cũng không ai có thể làm gì được tôi, tôi còn nói cô là vợ tôi chỉ là đang tức giận với tôi, cô nói bọn họ sẽ tin tưởng ai? Bọn họ không chỉ không tin cô, mà còn muốn khuyên cô đi theo tôi đáy."



Lạc Tĩnh Nghiên không thể không thừa nhận, loại thủ đoạn này quả thật rất hiệu quả, dù sao đối với loại chuyện này có rất nhiều người qua đường còn ôm thái độ xem náo nhiệt, ai cũng đều đứng về phía người làm bộ đáng thương kia.



Nhiều người buôn bán bắt cóc, lừa bán bán phụ nữ đều sử dụng phương thức này, ở trước bàn dân thiên hạ mà có thể đem một người sống bắt đi.



“Trong vòng mười giây mau cút đi cho tôi, bằng không bà cô đây sẽ không khách sáo với anh đâu."



Lý Kiến Quốc cười: "Ha, cô không khách khí với tôi?” Anh ta lại đánh giá thân hình gầy yếu của Lạc Tĩnh Nghiên: "Ngay cả cô một phụ nữ yếu đuối, còn muốn hù dọa tôi, tiểu gia tôi cũng không phải là bị dọa là sợ đâu. Ha, thật ra cô cũng không cần sợ có lỗi với người yêu, tiểu gia tôi không nghĩ muốn cùng cô yêu đương đâu, tiểu gia chủ yếu chỉ là muốn chơi đùa thôi, cô cùng người yêu của cô muốn cư xử thế nào thì xử thế đó. Chúng ta chơi của chúng ta, các người yêu đương của các người, không can thiệp lẫn nhau. Đương nhiên, tôi có thể cho cô một vài lợi ích, nói như vậy có khi người yêu của cô cũng sẽ rất vui lòng đấy."



"Chơi cái đầu mẹ anh!"



Một giọng nam lạnh lùng nhưng mang theo sự tức giận vang lên, Lý Kiến Quốc đắc ý không quá ba giây, trên đầu liền bị đánh một cú dam nặng nè, làm cho anh ta trong nháy choáng váng, lấy tay che vị trí bị đánh, lùi về phía sau vài bước.



Tiết Ngạn Thần đánh Lý Kiến Quốc xong, đứng trước mặt Lạc Tĩnh Nghiên, đánh giá cô một phen, hỏi: "Em không sao chứ?"



Lạc Tĩnh Nghiên lắc đầu: "Em không sao, anh ta không làm gì em, chúng ta đi thôi."



"UP



Lý Kiến Quốc nào chịu buông tha bọn họ, anh ta lại xông tới, muốn báo thù cho mình, kết quả liền bị ánh mắt sắc bén như con dao của Tiết Ngạn Thần dọa cho dừng bước."Thế nào, còn muốn bị đánh sao?"



Lý Kiến Quốc lĩnh hội được sức mạnh của một cú đắm kia của Tiết Ngạn Thân, anh ta biết mình căn bản không phải là đối thủ của Tiết Ngạn Thần, nếu đi lên cứng đối cứng với đối phương, chỉ sợ người chịu thiệt vẫn là mình.



Máy tên bằng hữu kia của anh ta cũng không biết đi đâu, anh ta muốn đi tìm bọn họ, có sự giúp đỡ của họ, anh ta mới nắm chắc có thể đánh được Tiết Ngạn Thần, lúc đó tìm Tiết Ngạn Thần tính sổ cũng không muộn.



ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận