Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 280: Thương Lượng 2

Chuong 280: Thuong Lượng 2



Mẹ Lạc nói: "Iĩnh Nghiên, con muốn có người yêu ba mẹ cũng không ngăn cản, con đã lớn rồi, sớm hay muộn cũng phải lập gia đình, nếu con có thể tìm được một người biết chăm sóc con, có thể cho con hạnh phúc, vậy thì ba mẹ cũng sẽ mừng cho con.”



Mẹ Lạc vẫn ôn hòa và dịu dàng như trước, ba Lạc thì ngồi xổm trên mặt đất với khuôn mặt bình tĩnh, nhưng không thể nở nụ cười, ông ấy có muốn giả vờ cũng giả vờ không được.



Cũng không biết thằng nhóc thối nhà ai lại sớm để mắt đến con gái nhà ông ấy như vậy, đúng là thiếu đòn mài



Dù trong lòng ông ấy hiểu rõ mọi chuyện, nhưng vẫn không thể chấp nhận được bảo bối của mình sắp bị con sói con tha mắt.



Lạc Tĩnh Nghiên thấy ông ấy không nói lời nào, nên nói: "Nếu ba không đồng ý, vậy thì con cũng sẽ không đồng ý, dù sao con cũng chưa có đồng ý với anh ấy, cho dù có đồng ý thì con cũng có thể nói lời chia tay, tuổi con chưa lớn nên con cũng không vội."



Nghe con gái nói vậy, trong lòng ba Lạc mới dễ chịu một ít, tuy con gái có người thích nhưng vẫn đề ý đến suy nghĩ của ông ấy.



Cho nên mới có thể thấy, địa vị của tên nhóc thối kia ở trong lòng con gái ông ấy căn bản không bằng ông ấy.



Ông ấy đứng dậy, sắc mặt cũng tốt hơn rất nhiều, ông đi đến trước mặt Lạc Tĩnh Nghiên cùng mẹ Lạc nói: “Tĩnh Nghiên, ba cũng không phải phản đối con có người yêu, gái lớn gả chồng, bằng tuổi này của con cũng đã có thể có người yêu, ba cũng không ngăn cản con. Con nói cho ba mẹ biết, tên kia là người đến từ đâu, diện mạo và nhân phẩm người kia thế nào, tuy ba mẹ không thể hoàn toàn làm chủ cho con, nhưng có thể là người tư vấn cho con."



Mẹ Lạc nói: "Người được con gái chúng ta thích, chắc chắn sẽ không thể nào là người tệ được.”



Lạc Tĩnh Nghiên nói: "Ba, mẹ, bởi vì con không có nói tình hình của ba mẹ cho anh ay biết, cho nên, con tạm thời không thể đưa anh ấy đến cho ba mẹ gặp anh ấy, con có thể kể một số chỉ tiết cụ thể về anh ấy cho hai người biết, ngoài ra còn có việc làm sao tụi con quen nhau và làm sao để phát triển trở thành người yêu. Thật ra anh ấy cũng là người của thành phố Bắc Kinh, anh ấy từng phục vụ trong quân đội nhưng bởi vì phạm sai lam nên bị xuất ngũ, vì không tìm được công việc nào tốt nên mới đến chỗ của thanh niên trí thức. Khi con ở thành phố Bắc Kinh cũng đã từng gặp mặt anh ấy nhưng lần đó tụi con không có nói chuyện với nhau, sau này con cùng Tiểu Thiên gặp lại anh ấy trên đường trở về quê, khi ấy dừng chân ở khách sạn, con sợ Tiểu Thiên không có ai chăm SÓC..."



Lúc sau, Lạc Tĩnh Nghiên kể chuyện khi cô cùng Lạc Trường Thiên và Tiết Ngạn Thần ở chung đã xảy ra những chuyện gì, còn nói cả diện mạo, chiều cao, khí chất của Tiết Ngạn Thần cho ba mẹ biết.



Mẹ Lạc nói: "Nghe con nói vậy, xem ra đứa nhỏ ấy cũng không tệ, người trong nhà cũng không tệ, người tốt như vậy cũng không dễ tìm." Bà ấy nắm chặt tay Lạc Tĩnh Nghiên: "Mẹ ủng hộ con, dù sao cũng chỉ là người yêu, chứ không phải sẽ lập tức kết hôn, nếu trong khoảng thời gian này cảm thấy không thích hợp con vẫn có con đường khác để lựa chọn, nhưng trước mắt, mẹ cảm thấy con cứ chọn cậu ấy đi."



Ba Lạc nói: "Con gái, ý của ba cũng vậy, ba cũng cảm thấy người như vậy cũng khá tốt, tên nhóc ấy muốn có dáng người thì có dáng người, muốn có nhân phẩm thì có nhân phẩm, con có đến nhà của cậu ta cũng sẽ không phải chịu tủi thân, điều kiện như vậy rất xứng đôi với con gái của ba."
Bạn cần đăng nhập để bình luận