Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 468: Lau Mồ Hôi 2

Cô ta còn nhờ đại đội trưởng giúp cô ta tìm vài thợ gạch ngói, thuận tiện giúp cô ta làm một tờ giấy để đến nhà máy ở thị trấn để mua gạch ngói.



Khi Lạc Tĩnh Nghiên biết Trang Phi Phỉ muốn xây nhà ở mảnh đắt nền nhà bên cạnh, trực tiếp nói một câu: "Xui xẻo."



Trang Phỉ Phỉ rõ ràng nhắm vào cô. Trong tay Trang Phi Phi cầm tờ giấy đại đội trưởng phê chuẩn cho mảnh đất nền nhà và giấy mua gạch ngói đến mảnh đất nền nhà mới của mình.



Bên cạnh là nhóm người của Lạc Tĩnh Nghiên.



Có người làm gạch mộc, cũng có người đang đào dat nền.



Tiết Ngạn Thần không cho Lạc Tĩnh Nghiên làm, kêu cô đứng bên cạnh xem là được.



Lạc Tĩnh Nghiên cũng không thể cái gì cũng không làm, cô không làm việc nặng, thỉnh thoảng ở bên cạnh đưa nước nóng cho mọi người, kiểm tra tiến độ công trình.



Trang Phỉ Phỉ đi đến trước mặt cô, dương dương tự đắc nói. "Thanh niên trí thức Lạc, sau này chúng ta lại làm hàng xóm rồi."



Lạc Tĩnh Nghiên trằm mặt: "Có hàng xóm hay không, tôi đều ổn."



"Thanh niên trí thức Lạc, hình như cô đang rất không vui, không hi vọng tôi trở thành hàng xóm của cô à?"



Ở đây còn người khác trong thôn, nếu thái độ Lạc Tĩnh Nghiên đối với cô ta không tốt, những người trong thôn sẽ cho rằng Lạc Tĩnh Nghiên đang bắt nạt người khác, mà có ấn tượng xấu với Lạc Tĩnh Nghiên.



Lạc Tinh Nghiên ha ha cười lạnh: "Thanh niên trí thức Trang, tôi không có không vui, tôi chúc mừng cô đã có căn nhà thuộc về mình."



"Thanh niên trí thức Lạc, cô đang chế giễu tôi."



Lạc Tĩnh Nghiên cũng không biết nên nói gì, nhưng cô sẽ không chiều theo Trang Phi Phi, lạnh lùng nói: “Thanh niên trí thức Trang, cô không có chuyện gì làm nên cố tình đến xoi mới à." Cô vuốt tay áo: "Nói, rốt cuộc cô muốn làm gì?"



Trang Phi Phỉ thấy tư thế đó của Lạc Tĩnh Nghiên, cô ta đã chứng kiến sự lợi hại của Lạc Tĩnh Nghiên nên vội lùi về sau mấy bước.



Đợi đến khi nhà cô ta xây xong, lại đến hung hăng đánh vào mặt Lạc Tĩnh Nghiên. Cô ta hừ lạnh một tiếng rồi xoay người rời đi.



Trang Phi Phi lập tức di tìm ông Trương, người lái xe bò trong thôn, muốn nhờ ông Trương lái xe bò cùng cô ta lên nhà máy gạch trên thị trấn mua gạch ngói, ông Trương nói: "Tôi chỉ phụ trách lái xe, còn nếu cần dùng xe thì phải đi tìm đại đội trưởng, có sự đồng ý của đại đội trưởng mới được. Ngoài ra, tôi lái xe trong đại đội đều được tính điểm công đó."



Có nghĩa đang nói sẽ không giúp không công cho Trang Phi Phi, cần cô ta trả thù lao hợp lý mới được.



Dù sao có ai đồng ý giúp không công một người hoàn toàn không liên quan đến mình. Nên Trang Phi Phi rời khỏi nhà ông Trương, lại đến nhà đại đội trưởng, nói với đại đội trưởng chuyện cô ta cần dùng xe bò trong đại đội để đến thị tran mua gạch ngói.



Đại đội trưởng cũng không từ chối, nhưng nghĩ đến gạch ngói quá nặng, sẽ gây ra hao tổn tương đối lớn với xe và bò, nếu ở trường hợp bình thường là thuê cả bò và xe, một ngày cần tiền thuê là năm hào, nhưng kéo gạch ngói là trường hợp đặc biệt nên đại đội trưởng nói: "Cháu có thể dùng, nhưng kéo gạch ngói lại tốn xe tốn bò nhát, tiền thuê mỗi ngày là một đồng đi, nhưng phải đảm bảo xe và bò đều không xảy ra vấn đề gì, nếu xe bị kéo hư rồi thì cháu phải phụ trách tìm người sửa chữa, tiền sửa xe sẽ là cháu



ra. Còn trường hợp bò bị thương,



thì dựa theo thương thế của bò



nặng hay nhẹ, cũng cần cháu chịu



trách nhiệm, còn mắt bò thì cháu



đền một con bò khác cho đội." ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận