Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 802: Dò Hỏi Địa Chỉ 2

"Nếu không có chuyện quan trọng, muốn mình tới mình cũng chẳng tới."



Cô ta dựa theo phương hướng đại đội Thắng Lợi mà người đánh xe chỉ đi tới đại đội Thắng Lợi.



Trời xa đất lạ, cô ta tới bên ngoài đại đội Thắng Lợi vẫn không biết nên làm sao de tìm được Lạc Tĩnh Nghiên.



Lạc Tĩnh Nghiên là thanh niên trí thức, hẳn là ở khu nhà của thanh niên trí thức, tới khu nhà của thanh niên trí thức tìm là được.



Cô ta nhìn thấy có một cụ ông đi ở đối diện bèn hỏi cụ ông địa chỉ tới khu nhà của thanh niên trí thức. Sau khi cụ ông chỉ co ta xong, cô ta bèn mau chóng chạy tới khu nhà ở của thanh niên trí thức.



Có lẽ là do sắp gặp được Lạc Tĩnh Nghiên nên bước chân cô ta có hơi nhanh, cả người hấp tấp như đi đánh giặc.



Cô ta sốt ruột muốn mau chóng xem xem hồ ly tinh này rốt cuộc trông như nào, có giống trong tưởng tượng của cô ta hay không.



Cô ta tới trước cửa khu nhà của thanh niên trí thức, không chút chan chừ mà đi thẳng vào trong. Lúc này chưa tới thời gian làm việc, nhóm thanh niên trí thức đều đang nghỉ trưa trong nhà. Giang Mãn Nguyệt đi WC thấy cô ta ở trong sân thì đi lại chỗ cô ta.



Hỏi: "Cô muốn tìm ai?"



Tiết Ninh Nam cũng khá khách sáo với Giang Mãn Nguyệt: "Đồng chí, tôi muốn tìm thanh niên trí thức Lạc Lạc Tĩnh Nghiên ở chỗ này."



"Cô là?"



Giang Mãn Nguyệt thấy da dẻ cô ta mềm mại, trên mũi còn đeo một cái kính đen, nếu bỏ qua ngũ quan có phần đanh đá của cô ta thì cũng khá lịch sự, ăn mặc cũng chỉnh tỀ sạch sẽ, trong tay còn cầm một cái vali, hẳn là mới từ trong thành phố xuống.



Lạc Tĩnh Nghiên và cô ấy đều tới từ Bắc Kinh, người này có khả năng cũng tới từ Bắc Kinh.



Cô ta và Lạc Tĩnh Nghiên có quan hệ gì?



"Đồng chí, cô tới thăm người thân? Xin hỏi cô là gì của thanh niên trí thức Lạc?”



"Tôi không phải là gì của thanh niên trí thức Lạc, cô có biết thanh niên trí thức Tiết lúc trước ở nơi này hay không?"



"Cô nói thanh niên trí thức Tiết, Tiết Ngạn Thần à?"



"Đúng vậy."



"Tôi biết. Anh ấy là người yêu của thanh niên trí thức Lạc, nhưng bây giờ anh ấy đã quay lại quân đội rồi."



Tiết Ninh Nam vô ý bĩu môi, tham ám chỉ Lạc Tĩnh Nghiên cũng không xem lại xuất thân của mình đi, còn dám câu dẫn em trai cô ta.



Động tác vô ý của cô ta đã bị Giang Mãn Nguyệt nhìn thấy hết.



Cô ta nói với Giang Mãn Nguyệt: "Tôi chính là chị của thanh niên trí thức Tiết."



Giang Mãn Nguyệt cảm thấy không đúng. Nếu người phụ nữ này là chị Tiết Ngạn Thần, sau này cũng sẽ là chị Lạc Tĩnh Nghiên, vì sao lại bảo không có quan hệ gì với Lạc Tĩnh Nghiên?



Hơn nữa khi nói tới Lạc Tĩnh Nghiên, ánh mắt người phụ nữ này còn toát ra vẻ chán ghét, có thể thấy rõ cô ta không thích Lạc Tĩnh Nghiên. Vì thế cô ấy nhiều chuyện hỏi: "Vậy cô tìm thanh niên trí thức Lạc làm gì? Chẳng lẽ không phải tới thăm cô ấy sao?"



Tiết Ninh Nam khẽ cười lạnh: "Tôi tới tìm cô ấy có chút việc. Tôi không tiện nói cho cô biết, cô có thể nói cho tôi biết chỗ ở của thanh niên trí thức Lạc bây giờ không?"



Giang Mãn Nguyệt không hiểu người này rốt cuộc muốn tìm Lạc Tĩnh Nghiên làm gì, nhưng cô ấy cảm thấy không phải chuyện gì tốt.



Nếu cô ấy không nói cho đối phương biết địa chỉ của Lạc Tĩnh Nghiên, người phụ nữ này cũng sẽ đi hỏi người khác. Khắp đại đội có nhiều người như vậy, đối phương muốn nghe ngóng chỗ ở của Lạc Tĩnh Nghiên cũng rất dễ.



Cô ấy kéo Tiết Ninh Nam đi tới cổng lớn, chỉ vào hai căn nhà ngoài thôn kia: "Thanh niên trí thức Lạc đã dọn ra khỏi đây, cô xem. Bên đó có hai căn nhà, thanh niên trí thức Lạc ở chỗ đó, cô qua tìm đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận