Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 368: Giao Dịch Hai Lần 4

Trang Phỉ Phỉ: Cô ta có không gian trong người, lúc nào cũng thuận tiện.



Thông qua lần giao dịch trước, cô ta đã rất tin tưởng người đang đứng trước mặt.



"Tối nay là được, vẫn ở chỗ cũ."



"Được, cứ thỏa thuận như thế."



"Có thể đưa cho tôi một ít vàng bạc châu báu hay không?” Trang Phi Phi hỏi.



Trong khong gian cua Lac Tinh Nghiên ngược lại có, chỉ là không có cách nào lây ra. Nếu không hay là, vẫn nên đi thuê một chiếc xe nhỉ, nhưng những thủ tục cần thiết gì đó, thật sự phiền phức rất nhiều.



"Trước giờ tôi chưa thu những đồ vật đó, đợi chúng ta giao dịch xong, anh có thể dùng tiền để đi mua từ chỗ người khác."



"Vậy thì thôi, cậu đưa tiền cho tôi là được.”



"Được, tôi đi trước."



"Chờ một chút."



"Sao vậy?” Lạc Tĩnh Nghiên quay đầu lại: "Tôi vẫn chưa biết cậu tên là gì."



"Kêu tôi là Lão Đồng đi.”



"Được."



Chạng vạng, Lạc Trường Thiên cõng theo cặp sách trở về, nói với cô trong trường học bắt đầu cho nghỉ đông rồi, chờ đến mười sáu tháng giêng năm sau mới có thể học lại.



Buổi tối, Lạc Tĩnh Nghiên và Hắc Hỗ Hổ Béo cùng nhau ra ngoài. Cô thu Hổ Béo vào trong không gian ở chỗ cách rừng cây nhỏ trong thị trần khoảng hai km.



Đến bên ngoài rừng cây, dựa theo quy tắc cũ, trước tiên bảo Hắc Hổ qua đó dò xét một chút, Trang Phi Phi không có giở trò bịp bợm, cô mới di qua đó.



Hắc Hỗ kiểm tra một vòng không có vấn đề gì, Lạc Tĩnh Nghiên liền đi qua, Trang Phi Phi đã giữ một đống hàng hóa chờ ở chỗ đó rồi.



Trước tiên Lạc Tĩnh Nghiên kiểm tra hàng, quả nhiên có vải bông, hải sản đông lạnh, còn có hai cái máy may mà cô muốn.



Lạc Tinh Nghiên dựa theo giá cả mà bọn họ đã bàn bạc xong, đưa cho Trang Phi Phi hai ngàn sáu trăm năm mươi đồng. Sau khi Trang Phi Phi lây được tiền, trong lòng nảy sinh một chút nghi ngờ.



Mỗi lần lão Dong này đến đều không lái xe, lẽ nào lần này xe lại đang đựng hàng ở chỗ khác, nên không thể chạy qua đây sao?



Lão Đổng không cho cô ta hỏi nhiều, nên cô ta chỉ có thể giấu nghi ngờ này vào trong bụng.



Có lẽ thật sự là do xe của cậu ta quá bận rộn, không thể chú ý đến việc này.



Nhưng cô ta nhớ đến chuyện lần trước hàng hóa của cô ta bị nuốt không còn chút dấu vét, cô ta liền nghi ngờ bên này vẫn còn một người xuyên không có không gian khác đang tôn tại ở đây.



Lần nào lão Đổng cũng giao dịch bình thường với cô ta, bề ngoài thì không giống như người có không gian.



Dù sao cô ta cũng không vội vã phải trở về, không trở ngại việc cô quan sát lão Đống trong chỗ tối một chút.



Trang Phi Phi vừa rời khỏi, Lạc Tĩnh Nghiên liền bảo Hắc Hỗ lặng lẽ đi theo cô ta, nhất thiết phải đợi cô ta đi xa, mới thu hàng hóa vào trong không gian.



Trang Phi Phỉ đi xa chừng sáu bảy mươi mét, liền trốn vào sau một gốc cây để quan sát Lạc Tĩnh Nghiên, nếu như đi quá xa, thì cô ta sẽ không quan sát được động tác của Lạc Tĩnh Nghiên.



Hắc Hổ đang ở chỗ không xa bên cạnh cô ta, bắt được từng hành động cử chỉ của cô ta, liền ngay lập tức báo cáo tình huống với Lạc Tĩnh Nghiên.



[Chủ nhân, Trang Phi Phi đang quan sát chị, chị phải thu hàng cần thận. ]



[Chị biết rồi. ]



Lạc Tĩnh Nghiên dứt khoát ngồi ở bên cạnh hàng hóa, chờ Trang Phi Phi rời khỏi.



Trang Phi Phỉ thấy cô vẫn luôn không thu hàng, liền từ bỏ suy đoán cô có không gian, nghĩ rằng nguyên nhân Lạc Tĩnh Nghiên chậm chạp không thu hàng, là bởi vì trên người không có không gian, chỉ có thể chờ xe chở hàng đến.



Nếu trên người "lão Đống" này đã không có không gian, hơn nữa mỗi lần đều đến thu hàng một mình. Sau này cô ta có phải cũng có thể lợi dụng không gian của chính mình để lừa cậu ta một v6 hay không, chờ tới khi bọn họ bàn vụ buôn bán lớn lại nói đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận