Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 1013: Đối Đầu 2

Đồng chí Lạc, đồng chí có thể để lại máy ghi âm được không, tôi sẽ cho mấy người lãnh đạo khác nghe lại, sau đó bí mật cử người đến ngôi làng phía Nam điều tra."



"Có thể."



Lạc Tĩnh Nghiên sợ rằng Sư đoàn trưởng Lý sẽ lên kế hoạch trước và phá hoại cuộc điều tra của chỉ huy sau khi biết được chuyện này.



"Đồng chí Tư lệnh, có chuyện này tôi phải nói trước với đồng chí. Kỷ thật tôi đã nghi ngờ một người, tôi nghĩ hắn có thể đang âm thầm chỉ huy chuyện này."



"Cô đang nói cái gì vậy?” Anh cũng nghe nói Lý Tuyết từng theo đuổi Tiết Ngạn Thần, chẳng lẽ là vì chuyện này sao?



"Người tôi muốn nói đến không ai khác chính là Sư đoàn trưởng Lý, bởi vì Ngạn Thần kể với tôi rằng Sư đoàn trưởng Lý từng đến gặp anh ấy và nói rằng những huân chương, bằng khen và thư cảm ơn của tôi không thể giúp anh ấy thoát được. Nên tự mình giải ngũ và yêu cầu Ngạn Thần viết đơn xuất ngũ đưa cho ông ta, Ngạn Thần yêu cầu ông ta đưa giấy chứng nhận và thư cảm ơn của tôi lại, nhưng đã bị từ chối, và nói rằng: Lãnh đạo không cho tôi trích mão, và tôi vẫn bị trừ điểm? Do đó, Ngạn Thần nghi ngờ rằng ông ta có động cơ khác. Tuy nhiên, một ngày sau vụ việc đó, Ngạn Thần đã bi gài bẫy.



Còn một chuyện nữa không biết Tư lệnh có biết không, tôi nghe người dân ở đây nói rằng con gái của ông Lý đã yêu Ngạn Thần và đang theo đuổi anh ấy, Ngạn Thần chắc chắn sẽ không đồng ý với cô ấy, liên quan đến Sư đoàn trưởng Lý và đồng chí Lý Tuyết. Về mặt thể diện, việc ông Lý làm với Ngạn Thần không có gì sai cả.



Tất cả những chuyện này lần lượt xảy ra, tưởng chừng như quá trùng hợp nên Sư đoàn trưởng Lý đã phải khiến mọi người nghỉ ngờ.



Tôi biết công khai nghi ngờ thủ trưởng là phải chịu trách nhiệm, nếu kết quả điều tra chứng minh Sư đoàn trưởng Lý không liên quan gì đến chuyện này thì tôi sẵn sàng chịu trách nhiệm tố cáo gian dối."



"Tiểu Lạc, ta đầu tiên cũng nghi ngờ là Sư đoàn trưởng Lý, nếu như ông ta không phải người đứng sau cần phải chịu trách nhiệm, thì ta sẽ phải chịu trách nhiệm." Bà nội Tiết hùng hồn nói.



Cháu dâu sẵn sàng hy sinh thân mình vì cháu trai, bà vô cùng cảm động.



"Nghi ngờ không phải là vu cáo, cũng không nghiêm trọng như vậy." Tư lệnh quân đoàn Lư xua tay, im lặng một lúc mới nói: "Đúng là những bằng cấp và huân chương đó của cô không có ở chỗ tôi, tôi tưởng Sư đoàn trưởng Lý sẽ giao chúng cho cô, nhưng ông ấy lại nói không giữ chúng. Chính ủy không biết tin tức này. Nhưng ông ấy đã nói dối Ngạn Thần rằng những thứ đó đều ở chỗ chúng tôi. Sư đoàn trưởng Lý giỏi nói dối quá.”



Ông nheo mắt nói: "Ngoại trừ điều này, nếu Sư đoàn trưởng Lý thực sự lạm dụng quyền lực và mua chuộc người khác để gài bẫy Tiết Ngạn Thần, điều đó thực sự rất đáng ghét." Ông nói với bà nội Tiết và Lạc Tĩnh Nghiên: "Tôi đã hiểu ý của hai người, chuyện này tôi sẽ không để cho Sư đoàn trưởng Lý biết, tôi sẽ chỉ bí mật bàn bạc với chính ủy, không bao giờ tiết lộ bát kỳ thông tin nào. Về phần chịu trách nhiệm, chúng tôi sẽ đợi đến khi có kết quả điều tra." Sau khi Lạc Tĩnh Nghiên và bà nội Tiết rời đi, Tư lệnh Lư chỉ thảo luận vấn đề này với chính ủy quân khu, và tất nhiên cử cấp dưới thân cận nhất của mình đến ngôi làng ở phía nam nơi Tiết Ngạn Thần đã thực hiện nhiệm vụ để điều tra tình hình cụ thê...



Ba ngày sau, sau khi Tiết Ngạn Thần hồi phục sức khỏe trong bệnh viện và uống nước suối tâm linh của Lạc Tĩnh Nghiên, cơ thể anh đã hồi phục đến hơn bảy phần theo quan điểm của anh, anh sẽ được xuất viện vào ngày mai.



Ba ngày vừa qua thật yên bình nhưng cũng đầy sóng gió.
Bạn cần đăng nhập để bình luận