Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 584: Lấy Mạnh Hiếp Yếu 1

"Lạc Tĩnh Nghiên, tôi nói cô làm không phải là không có chứng cứ. Đầu tiên, từ khi đến đây, tôi chỉ có mâu thuẫn với cô, cô ghi hận trong lòng, ngoài sáng không thể trả thù, chỉ có thể lén lút dùng loại thủ đoạn này ở trong tối. Thứ hai, tất cả các bức tường bên phía tôi đã bị đổ, nhưng bức tường của cô vẫn bình yên vô sự, sự nghỉ ngờ của cô lại lớn hơn một ít. Thứ ba, sáu công nhân ban đầu ở chỗ cô đều đã sang bên tôi, tất nhiên trong lòng cô khó chịu. Kết hợp tất cả những thứ này, cô chính là người khả nghi nhất đã phá tường của tôi. Cho nên cô vốn không thể thoát khỏi liên quan." Lạc Tĩnh Nghiên nhún nhún vai: "Họ Trang, cô thật đúng là buồn cười. Cái gì mà kêu tôi và cô đã từng xảy ra mâu thuẫn, tôi trả thù cô còn phải lén lút ư, vừa rồi tôi đánh cô là lén sao?" Cô giơ tay lên hướng về phía Trang Phi Phi: "Cô còn muốn nếm thử vài lần nữa không? Tôi sẽ quang minh chính đại trả thù cô."



Trang Phỉ Phỉ nhìn bàn tay đang giơ lên cao không khỏi cảm thấy Sợ hãi, vô thức co rúm người lại.



Lạc Tĩnh Nghiên nói tiếp: "Cô nói xem tường của cô bị đổ thì tôi được lợi gì? Cô cho rằng tôi sẽ đi làm những chuyện nhàm chán đó. Còn không biết cô đã đắc tội với ai bị người ta trả thù đâu. Cô vẫn phải suy nghĩ cần thận, kẻ thù của mình là ai."



Cô liếc nhìn những công nhân bên phía Trang Phi Phỉ, phát hiện hầu hết bọn họ đều đang xem náo nhiệt, không hề tức giận hay tiếc nuối vì bức tường bị sập, ngược lại một số người còn có vẻ rất vui mừng.



Tường bị đỗ thì lại có thể được xây lại, các công nhân sẽ vẫn luôn có việc làm.



Trang Phi Phỉ suy nghĩ, cô ta tới đây, ngoài có xích mích với Lạc Tĩnh Nghiên thì còn lại là Lý Hồng Anh. Nhưng mục tiêu của Lý Hồng Anh là không gian của cô ta, chắc chắn sẽ không có hứng thú đến nhà của cô ta.



"Lạc lĩnh Nghiên, cô đừng tưởng rằng cô nói như vậy thì tôi không thể làm gì được cô. Cô đã làm chuyện xấu, nhất định cô phải trả giá đắt."



Lạc Tĩnh Nghiên làm cô ta bị thương, cô ta cũng phải lấy lại.



Cô ta lảo đảo từ dưới đất đứng dậy, vỗ vỗ bụi trên người, mặc dù cô ta không có sức lực, không thể đánh lại Lạc Tĩnh Nghiên, nhưng cô ta có tiền.



Có tiền là có thể sai khiến ma quỷ, tiền có thể mua chuộc được người, điều này có thể thấy từ thực tế là trong hai ngày qua những công nhân đó đã đỗ xô đến chỗ cô ta.



Người ở nông thôn nếu có bất kỳ mâu thuẫn gì thì đều được giải quyết riêng tư, giữa các cá nhân hoặc các gia tộc kéo bè kéo lũ đánh nhau là chuyện bình thường, chỉ cần đánh không chết người. Bình thường đều là bọn họ tự xử lý, sẽ không có người nào của nhà nước người tham dự.



Cô ta muốn dạy cho Lạc Tĩnh Nghiên một bài học nhớ đời.



Cô ta nhìn những công nhân phía sau mình, hầu hết họ đều là đàn ông trẻ tuổi và khỏe mạnh. Cho dù bọn họ vô dụng đến đâu cũng sẽ khỏe hơn phụ nữ rất nhiều.



"Mọi người có ai đồng ý thay tôi dạy cho Lạc Tĩnh Nghiên một bài học, tôi sẽ cho người đó 3 tệ, chỉ cần có thể đánh ngã Lạc Tĩnh Nghiên là được.”



Lời này của cô ta vừa nói ra, một số người đàn ông ở phía sau bat dau ngo ngoe ruc rich.



Dù sao lúc này, bọn ho làm việc mệt sống mệt chết trên đồng cũng chỉ kiếm được mười hai công điểm, còn chưa nổi ba mao. 3 tệ tiền này bọn họ phải cuốc ruộng mười ngày, xây nhà ba ngày.



Hau hết bọn họ đều không đành lòng ra tay với Lạc Tĩnh Nghiên, cho dù đưa tiền cũng xấu ho không dám làm ra chuyện đánh một cô gái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận