Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 332: Có Tính Toán Trước 1

Chuong 332: CO Tinh Toan Trước 1



Vừa rồi cô đã tạo sẵn dấu vết lộn xộn trên tuyết, rồi tranh thủ đặt heo rừng lấy từ không gian ra trước khi ba Lạc đến.



"Cha, heo rừng ở đây này."



Ba Lạc vội vàng chạy tới, dùng dây thừng trói chặt, hai cha con hợp sức, kéo heo rừng về Ngưu Bằng, rồi lôi thẳng về phòng.



Nếu để ở ngoài, không chỉ dễ bị người khác thấy, mà thời tiết lạnh thế này, cũng không thể làm thịt heo ngoài trời.



Mẹ Lạc nhìn con heo rừng kia, Lớn dữ vậy."



Ba Lạc cười nói: "Con gái chúng ta đúng là ngôi sao may mắn, hồi trước nhiều người đi săn cũng chẳng săn được con heo rừng to như thế này, ai ngờ lại để con gái tôi nhặt được. Mấy nay trời càng lúc càng lạnh, chắc không ai đến đây đâu, không cần sợ bị người khác thấy."



Chân của mẹ Lạc đã khỏi hẳn, nàng nhìn Lạc Tĩnh Nghiên rồi nói: “Tôi thật sự không ngờ, mùa đông đến rồi mà chân tôi lại có thể khỏi hắn, bình thường bị thế này đến mùa đông không nặng thêm là may, vậy mà lại khỏi."



Lạc Tĩnh Nghiên biết đấy là do tác dụng của nước linh tuyền, cô nói với mẹ Lạc: "Chắc là do bình thường mẹ chăm sóc can thận, lại được ba con săn sóc, nên mới khỏi nhanh như vậy."



Mẹ Lạc vẫn không dám tin, nhưng đến giờ chỉ còn mỗi nguyên nhân này có vẻ đúng mà thôi.



"Với lại,” Mẹ Lạc nói: "Sau khi chúng ta dọn đến đây, mẹ rất vui khi thấy bốn người nhà mình vui vẻ hạnh phúc, có lẽ vì vậy bệnh cũng sớm khỏi. Chủ yếu là mẹ thấy chắc là nhờ Tĩnh Nghiên thường xuyên đưa đồ tới, nếu không thì mẹ không thể bồi bổ, bệnh tình cũng không thể tốt hơn."



"Mẹ, dù sao đi nữa, mẹ khỏe rồi cũng là việc vui mà, rất đáng ăn mừng đó.”



Ba Lạc vẫn đang tính xem, nên làm thịt con heo rừng này thế nào. Bà nội Trương nói:" Các con nau món gì ngon không cần gọi bác ăn chung, nhất định là mang đến cho bác, bà đã hưởng được phúc của các con rồi. Chốc nữa bà sẽ đem chút lòng heo này làm Sạch. "



"Bác gái, để con làm cho. " Ba Lạc nói.



Bà nội Trương không đồng ý: "Nếu cả cái này cũng không để bác làm, vậy bác không ăn thịt của các con nữa. "



Lúc mấy người Lạc Tĩnh Nghiên tới, bà nội Trương đã làm sạch một nửa số lòng heo, vì mùi quá nồng, nên bà mang ra ngoài dùng nước nóng rửa.



Lạc Tĩnh Nghiên đưa chai rượu nhị oa đầu* cho ba Lạc: "Ba, rượu ba thích nhất, là khi chúng ta ở Bắc Kinh ba dùng phiếu mua, con mang đến cho ba. "



*Nhị oa đầu: là rượu xái, rượu nước thứ hai (hàm lượng còn 60%-70%).



Lâm Tĩnh Nghiên hy vọng ba có thể uống loại rượu ngon nhất, nhưng sợ giải thích không tốt với ba, nên đành đưa rượu nhị oa đầu.



Ba Lạc vừa thấy rượu, trên mặt lộ rõ vẻ hưng phán, "Đúng là con gái ngoan của ba, biết ba thích uống loại rượu này, lại còn mang từ xa về. " Ông đem chai rượu cầm chắc trong tay.



Sau đó nhìn Tiết Ngạn Thần, Tiết Ngạn Thần hiểu ý, gật đầu một cái. Ba Lạc cười một tiếng, con rễ tương lại thật ăn ý với ông.



Mẹ Lạc trêu ba Lạc: "Ông tâm tâm niệm niệm nhiều ngày rồi, bây giờ cũng được như ý nguyện. "



"Còn không phải sao. "



Bên ngoài, còn một ít lòng heo chưa rửa, Lạc Tĩnh Nghiên muốn giúp bà nội Trương rửa sạch, nhưng Tiết Ngạn Thần lại kéo cô ra, " Em vào trong nhà, để anh rửa. "



Anh bảo bà nội Trương vào nhà, nhưng bà không chịu, vậy nên hai người cùng nhau mang lòng rửa sạch.



Ba Lạc mang thịt heo rừng chia thành từng miếng, bỏ một miếng ra ăn trước, số còn lại đem vùi vào đống tuyết sau nhà, vì sau nhà còn có tường nên, không sợ người khác phát hiện.



Lòng heo rửa sạch bỏ một phần để nấu, phần còn lại cũng bảo quản trong tuyết.



Ba Lạc hỏi Lạc Tĩnh Nghiên: " Trước con nói rót tiết vào lòng heo, làm gì?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận